Edit: Tinh Niệm
Tô Yên nâng tay lên, họng súng đen như mực đã nhắm ngay tên đàn ông kia.
Diệp Lương duỗi tay, ngăn cản
"Tô Yên, bình tĩnh một chút."
Tô Yên chớp chớp mắt
"Tôi rất bình tĩnh, không giết hắn, hắn sẽ trả thù tôi, giải quyết sạch sẽ mới không có nỗi lo về sau, không phải sao?"
Diệp Lương nghe xong, sửng sốt một chút, giương mắt nhìn Tô Yên, ánh mắt có chút phức tạp.
Kỳ thật, cô tán thành lý luận của Tô Yên.
Bởi vì trước khi mạt thế tiến đến, đây cũng là phong cách hành sự của Diệp Lương.
Nhưng mà hiện tại, không được.
Cô không chỉ là Diệp Lương, mà còn là người dẫn đầu.
Cần phải lấy đại cục làm trọng.
Diệp Lương chắn họng súng kia.
Người phụ nữ trung niên vẫn tiếp tục quỳ trên đất gào khóc.
"Cha nó ơi, anh mệnh thật khổ a, chẳng những có người hắt bát nước bẩn vào, còn muốn giết anh, một nhà ba người chúng ta sao lại khổ như thế a, còn không bằng, lúc trước sớm để tang thi ăn luôn. Ô ô ô ~~"
Sau đó là từng đợt tiếng khóc.
Trong căn phòng yên tĩnh có vẻ cực kỳ chói tai.
Một cô gái vẫn luôn đứng trong phòng, tư thái đĩnh bạt, cũng mặc áo ngụy trang.
Cô xoa xoa lỗ tai, nhíu mày, đi đến trước mặt người phụ nữ kia.
Đánh một kích vào bả vai bà ta.
Ầm, người phụ nữ kia trước mắt tối sầm, ngã xuống.
Thạch Đản sợ tới mức trợn trừng mắt
"Cậu cậu cậu, Triệu Linh, cậu đang làm cái gì???"
Triệu Linh khẩu khí thản nhiên
"Quá ồn, như thế mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638512/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.