Edit: Tinh Niệm
Tỳ nữ kia bị lửa giận bất thình lình của công chúa làm sợ tới mức run như cầy sấy.
Tỳ nữ không dám nói, tiểu thái giám vừa mới tới báo kia nói với nàng ta, Vương gia lấy lý do hôm nay vừa gặp, thấy tính cách không hợp, vì thế cự tuyệt việc hôn nhân này.
Bệ hạ tự nhiên là không có biện pháp ngăn trở, đại khái là suy xét đến tính tình công chúa, liền phái tiểu thái giám kia tới nói là tạm hoãn hôn sự.
Kỳ thật hôn sự này, đã bị Vương gia cự tuyệt.
Lương Nguyệt tức đến một đôi mắt đỏ bừng,
"Nhất định là tiện nhân kia! Nhất định là nàng ta!!"
Nếu không phải nàng ta, Vương gia đang êm đẹp, như thế nào lại đột nhiên nói muốn tạm hoãn hôn sự đây?
Tức giận cùng cực, vung ống tay áo, tử sa hồ trên bàn, tất cả đều bị quăng ngã xuống đất.
Lách cách lang cang hỗn độn đầy đất.
Sợ tới mức đám tỳ nữ quỳ trên mặt đất run run ở đằng kia.
Chỉ nghe Lương Nguyệt khẽ kêu một tiếng
"Tra cho ta! Tra xem tiện nhân kia rốt cuộc có thân phận gì!"
Bọn tỳ nữ run run, vội vàng gật đầu đồng ý
"Vâng, công chúa."
Lương Nguyệt cười âm ngoan.
Không nóng nảy, ngày sau còn dài, chậm rãi đấu.
Vũ Văn Húc nếu là nàng ta coi trọng trước, vậy chỉ có thể là của nàng ta.
Còn chưa có người nào có thể đoạt đồ từ tay nàng đâu.
Người cùng nàng ta tranh đoạt đều có kết cục gì?
Chết!!
Nàng ta hừ lạnh một tiếng.
Ngồi ở trên ghế.
ADVERTISEMENT /
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638457/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.