Edit: Tinh Niệm
Tuy rằng, mấy ngày nay đều tự mình ăn cơm.
Nhưng, vẫn luôn cảm thấy như là thiếu một chút gì đó.
Ăn ăn, liền cảm thấy thực mất mát.
Hiện giờ, ngồi ở nơi này ăn cùng Vũ Văn Húc.
Tô Yên mới tìm được cảm giác ăn cơm trước kia.
Ừm, vui vẻ.
Đứng ở ngoài cửa thư phòng, cũng có thể nghe được thanh âm bên trong mơ hồ truyền ra
"Cái kia cái kia, ăn cái kia."
"Cái kia, còn có một cái đùi gà."
Ngoài phòng, một chúng đại thần hai mặt nhìn nhau, nghĩ trăm lần cũng không ra.
Vị bên trong kia, là ai?
Vừa mới nãy nhìn thấy Lương Nguyệt công chúa bị mang từ bên trong ra.
Chẳng lẽ, vị cô nương kia địa vị còn cao quý hơn cả công chúa Lương Nguyệt?
Các loại ý tưởng bất đồng trong đầu mọi người nhất nhất hiện lên.
Vừa qua buổi trưa.
Các đại thần đều chờ để đi vào thư phòng tiếp tục thảo luận vấn đề thiên tai.
Nào biết, trong chốc lát, lại nhìn thấy tiểu thái giám cầm phất trần, đứng ở cửa thanh âm sắc nhọn
"Vương gia phân phó, hôm nay dừng ở đây. Các vị về đi."
Vài người lại lần nữa hai mặt nhìn nhau, yên tĩnh một cái chớp mắt, cho đến khi một người đi ra
"Vậy chúng thần ngày mai lại đến, xin cáo lui."
Vừa dứt lời, tiểu thái giám kia ho khan một tiếng
"Ngày mai, cũng không cần tới."
Mọi người nghi hoặc
"Vậy...."
Bao giờ lại đến?
Vương gia nhiều ngày nay đều phi thường để ý lũ lụt phía nam.
ADVERTISEMENT / QUẢNG CÁO
Tiểu thái giám ra tiếng
"Về sau, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638456/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.