Edit: Tinh Niệm
"Lại đổi một bàn ăn đi."
Nói xong, nàng cười tủm tỉm ngồi xuống trên đùi hắn, vốn là muốn muốn giống lúc trước, ở trong lòng hắn lăn một cái.
Vừa mới ngồi xuống mới nhớ ra, mình đã biến thành người.
Còn trở nên rất lớn a.
Không lăn lộn được nữa.
Thế là yên lặng đứng lên.
Mới vừa rời đi, đã bị hắn ôm vòng eo, dùng lực một chút, ấn trở về trên đùi.
"Ngồi như vậy đi."
Duỗi tay ôm cổ hắn, dựa vào trên vai hắn, cười vui vẻ.
"Được"
Vũ Văn Húc câu môi một chút
"Người tới"
"Dạ"
Tiểu thái giám kia đi đến.
"Vương gia, ngài có gì phân phó?"
"Dọn bàn khác lên."
"Vâng"
Sau đó tiểu thái giám lui ra ngoài, theo sau bốn tên thị vệ đi vào, vội vàng dọn cái bàn kia đi.
Toàn bộ tiến trình hoàn toàn im ắng, an tĩnh mà nhanh chóng.
Tiểu thái giám khi lui ra ngoài, nhịn không được ngẩng đầu nhìn một cái.
Chỉ thấy Tô Yên cô nương ngồi ở trên đùi Vương gia nhà bọn họ.
Mà Vương gia đang cầm một cái khăn tay màu trắng xoa tay cho nàng.
Thanh âm Vũ Văn Húc thong thả
"Sau này ăn cơm, nên dùng đũa."
Tô Yên nói rất nhỏ
"Ta thích dùng tay."
"Cần phải học được, nếu có người khác ở đây, sợ là sẽ cười nàng."
ADVERTISEMENT / QUẢNG CÁO
Tô Yên nghi hoặc
"Sẽ có người khác?"
Trong đầu trung lập tức nhớ tới công chúa vừa mới rời đi kia.
Cúi đầu, lập tức liền héo.
Vũ Văn Húc liếc mắt nhìn nàng một cái, suy nghĩ trong lòng nàng, sao có thể giấu được hắn đâu?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638455/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.