"Con cứ việc xem đi, khi nào bọn họ đánh xong thì gọi ta" 
"Người định đi đâu sao ạ?" 
"Ta nghỉ một chút, năm nào cũng bắt buộc phải xem bọn họ đánh xong trận đầu rồi mới được đi, chán lắm!" Liễu Vân Phong thở hắt một tiếng. 
"Vâng, vậy người vứ nghỉ đi ạ" 
"Văn tự ảo ảnh - con rối thế mạng" Y Dạ liền gọi một con rối thế thân ra thay Liễu Vân Phong tiếp tục theo dõi trận đấu để tránh lời dị nghị. 
*Con gái ta thật giỏi* Liễu Vân Phong mỉm cười nhắm mắt dưỡng thần. 
..... 
"Phụ hoàng, phụ hoàng! Người dậy đi, bọn họ đánh xong rồi!" Y Dạ lay người Liễu Vân Phong. 
"Hửm? Xong rồi à? Hơi lâu đấy, ai thắng thế?" Liễu Vân Phong mở mắt. 
"Là á nhân họ Lô! Hắn nhất quyết đánh thắng ba trận liên tiếp rồi mới lên nhận thưởng" 
"Vậy sao..." 
"Cốc! Cốc! Cốc!" "Hoàng thượng, Lô đấu sĩ tới rồi ạ" 
"Vào đi!" 
"Cộp cộp cộp" một mình á nhân đấu sĩ họ Lô bước vào. Nhìn thấy Liễu Vân Phong và Y Dạ, thân hình to lớn kia liền khom xuống. 
"Bỉ nhân tham kiến hoàng thượng! Hoàng thượng thánh an! Tham kiến thập tam công chúa!" 
"Miễn lễ! Ngươi đã đánh liên tiếp ba trận toàn thắng, phần thưởng này cho ngươi đúng là hơn cả xứng đáng đấy!" Liễu Vân Phong nở nụ cười thương mại. 
"Hoàng thượng quá lời, đấu sĩ nước Đông quả thật cũng rất mạnh, bỉ nhân cũng rất khó khăn mới đánh thắng được ba người!" họ Lô khiêm tốn. 
"Dù sao ngươi cũng đã thắng rồi! Phần thưởng thuộc về ngươi, tới đây!" 
Đấu sĩ họ Lô kia đi ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-thuoc-ve-nu-phu/1373231/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.