"Ồ... trông tuyệt ghê nhỉ? Cơ mà cứ mang người một bên không phải thêm phiền sao?" 
"Đảm bảo với cô là ta rất tiện dụng!!" hệ thống chắc nịch. 
"... Được rồi, chỉ cần ngươi bỏ cái miệng của mình đi thì liền không phiền" Y Dạ thở dài một tiếng, đeo hệ thống lên tay rồi lại chăm chú xem trận. 
"Bọn họ đều đánh nhau bằng linh khí, thật đỡ thời gian thi triển, không giống như văn tự.." 
"Cô cũng có thể dùng linh khí cơ mà?" hệ thống giờ lại biến thành hamster màu vàng, trèo lên đầu Y Dạ. 
"Có thể nhưng ta không thể thuần thục như dùng văn tự" 
"Vậy chắc chắn cô có duyên với văn tự và cổ tự rồi, cứ việc chấp nhận" 
"..." Y Dạ nhìn chằm chằm hai đấu sĩ phía dưới, không nói gì hơn. 
Thực sự thì sự khác nhau giữa dùng văn tự đánh và vận linh khí đánh không hác nhau là mấy. Sự khác nhau cơ bản nhất là văn tự phải mất một thời gian mới vận hành được trong khi linh khí thì tự động xuất thành chiêu khi chủ thể vận khí. 
Sức sát thương của hai bên là giống nhau, cả tên chiêu thức cũng gần như giống nhau. Dùng văn tự lại có nhiều thiệt thòi hơn như: Chiêu nào văn tự dùng được thì bên kia cũng dùng được nhưng chiêu thức của bên kia thì văn tự lại phải qua một số chỉnh sửa và chuyển hóa thì mới dùng được. Văn tự đọc hay viết sai một chứ thì chiêu thức đi tong, nhưng bên kia sai một cái lại có thể thiên biến vạn hóa, lâu lâu lại lì ra chiêu mới. Cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-thuoc-ve-nu-phu/1373232/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.