Sau một đêm cuộn tròn trong ấm áp trong chăn êm nệm ấm, Y Dạ thực sự không nỡ rời giường vào sáng hôm sau nữa. 
"Công chúa, dậy đi nào! Hoàng thượng sẽ tới đón người bất kì lúc nào đấy!" A Tiêu cố xách Y Dạ ra khỏi chăn. 
"Ư... không muốn ~!" Y Dạ than vãn. *Cho dù là thế giới trước hay thế giới này, ta đều không thể cưỡng lại sức hút của chăn bông vào ngày đông a! Một chút nữa thôi mà!!* 
"Công chúa ~!!" A Tiêu lôi cả chăn cả người ra khỏi giường. 
"Ư... em dậy rồi đây" Y Dạ ngái ngủ. 
"Công chúa, nhanh tới thay đồ đi nào!" A Miện gọi. 
"Ưm,... Vâng" Y Dạ lết dậy 
"Công chúa, nhanh tới ăn sáng đi!" A Linh gọi. 
"... Vâng" 
"Công chúa, để nô tì làm tóc cho người nữa nhé!" A Tiêu gọi 
"Ư... vâng!" 
"Công chúa! Hoàng thượng đến rồi!" 
"Á á á!! Thôi nào!!" 
..... 
"Tiểu Dạ!? Con làm sao thế?" Liễu Vân Phong vừa vào phòng thì đã bị Y Dạ nằm trên sàn làm cho giật mình. 
"Phụ hoàng..." Y Dạ ngóc đầu dậy. 
"Nào, không cần gấp, ta có thể đợi con!" Liễu Vân Phong nhìn đầu tóc còn rối bù của Y Dạ liền đại khái là đoán được việc gì. 
"Ư... con xin lỗi! Con sẽ xong nhanh thôi!" Y Dạ đứng dậy. 
"Ta sẽ ra ngoài sân ngồi chờ con vậy" 
"Vâng" 
Sáng ngày hôm đó, mọi người đã được thấy một cảnh tượng khá kì lạ... 
"Kia không phải hoàng thượng sao? Sao ngài lại ngồi ngoài trời tuyết thế kia?" thị vệ A. 
"Ta chịu, đây là viện của thập tam công chúa mà, chắc là công chúa cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-thuoc-ve-nu-phu/1373230/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.