"Ừm ừm! Rồi sao nữa? Hắn có người trong mộng rồi chứ?" Y Dạ gật gù. 
"Ừm... nếu ta nhìn không nhầm thì trong tâm hắn cũng có một cây hoa đào, chắc là có vừa mắt ai rồi chăng?" 
"Hoa đào? Tại sao lại là hoa đào nhỉ?" 
"Chuyện này ta không biết, hoa thì chắc là nữ nhi, còn tại sao lại là hoa đào thì... chắc là do nữ nhi đó có liên quan gì tới hoa đào?" Liễu Y Tịnh phỏng đoán. 
"... Liên quan tới hoa đào à?" 
Liễu Y Tịnh nhìn Y Dạ suy nghĩ một hồi mới thắc mắc. 
"Tiểu muội, tại sao muội lại đột nhiên để ý vị hoàng tử kia vậy?" 
"Hửm? Tại sao á?" Y Dạ kéo Liễu Y Tịnh qua một chỗ khác. 
"Tại vì lúc nãy, hắn đã lén nhìn nhị tỷ tới mấy lần nên muội mới muốn xem xem hắn là kiểu người như thế nào, có xứng theo đuổi nhị tỷ không thôi" 
Liễu Y Tịnh nghe một cái lý do hết sức buồn cười liền biểu đạt tức giận bằng cách nhếch môi cười như không. 
"Vậy nếu không phải là hắn ta thích nhị muội thì sao?" 
"Thì... kệ hắn" 
"Còn nếu hắn ta thích?" 
"Còn phải xem hắn đủ tầm theo đuổi nhị cô nương của chúng ta không đã!" Y Dạ khoanh tay. 
"Ôi, tiểu thập tam à... Từ bao giờ mà muội học được cái thói đi lo chuyện bao đồng thế này?" Liễu Y Tịnh xoa sống mũi. 
"Chuyện bao đồng gì chứ? Liên quan tới nhị tỷ thì tự muội sẽ thấy nó quan trọng!" 
"Chuyện gì liên quan tới ta cơ?" La Nguyên Nguyên tự nhiên ở đâu xuất hiện, nói chèn vào một câu. 
Liễu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-thuoc-ve-nu-phu/1373229/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.