Thẩm Vân Tiêu nằm ườn trên mũi thuyền, cảm giác thật thư thái nếu như không có hai cái tên cứ ngồi lù lù một đống ở kia cản trở tầm nhìn thì tuyệt đối sẽ càng đẹp hơn.
Càng không nói, chẳng biết từ đâu trên chiếc thuyền nhỏ này của cậu lại xuất hiện thêm nguyên một cái bàn cờ vây nữa, hai tên này đánh đến hăng say mà cậu vẫn không hiểu hai tên này nói cái gì nữa.
- Cạch!
Tiếng hạ quân cờ va chạm với bản gỗ như muốn làm trên đó xuất hiện một cái lỗ vậy.
- Tạ giáo chủ bận rộn trăm công ngàn việc vậy mà vẫn có thời gian rảnh dỗi ngồi đây thưởng cờ với tại hạ, thật là diễm phúc.
Trần Phi Tuấn làm một nụ cười tiêu chuẩn, ánh mắt lại liên tục phòng ra ý tứ chân chọc vô cùng rõ ràng.
- Cạch!
Mà người kia lại giống như không hề nhìn thấy, hắn nở nụ cười tiêu chuẩn, lập tức hạ một quân cờ chặn đứng nước đi của cờ trắng trước mặt.
- Trần thiếu chủ cũng không rảnh rỗi đi, nghe nói dạo gần đây Trần thiếu chủ thu không ít nam hài đi, hẳn là càng không rảnh rỗi như bổn giáo đây.
Thẩm Vân Tiêu nghe gật gù, ánh mắt của hai người kia như đang bắn ra những kia sét khét lẹt vậy.
" biến đi được không!" trong đầu nghĩ vậy nhưng lại chả dám nói ra.
- Nhiên, những gì tên kia nói ngươi đừng nghe, nam hài đó cũng chỉ thu vào phủ để tăng nhân lực cho trần gia thôi.
Thẩm Vân Tiêu: ta liên quan gì mà cần ngươi giải thích?
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-ooc-roi/341265/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.