Thẩm Vân Tiêu ngáp ngắn ngáp dài đi thẳng xuống núi, nơi này quả thật rất mới mẻ, cách bài trí khá thanh tĩnh, quả thật rất hợp cho người dưỡng già.
Cái đai lưng thắt ta muốn tắc cả thở, còn đội cả cái này nữa là muỗm ta trụi đầu đúng không!
Thẩm Vân Tiêu thầm than vãn, cả một cđống y phục được chỉnh lí gọn gàng cũng bị làm cho quay về xộc xệch như ban đầu.
- Chỗ này không tồi.
Vừa đi vừa ngắm cảnh, không ngờ lại kiếm được một cái đầm sen to, vì chưa qua hẳn mùa hè nên sen vẫn nở đầu trong ao.
Tùy tiện thả một chiếc lá thuyền phù xuống mặt nước, Thẩm Vân Tiêu lười biếng nằm dài trên mũi thuyền, mùi sen thơm mát làm người ta thanh thản.
Ánh nắng thu không quá gay gắt phủ lên người thực ấm áp, mùi hương thơm mát quanh quẩn nơi chóp mũi làm người ta không tự chủ được thả lỏng toàn bộ cảnh giác, Thẩm Vân Tiêu liền ngáp dài vài cái cũng lăn ra ngủ.
Một buổi chiều cứ thế trôi qua, vầng trăng sáng rực chưa tròn vành đã được cành tre treo tút lên trên bầu trời đêm lấp lánh ánh sao.
- Ưʍ...a..ha...tiếng thở dốc đầy ám muội không biết xuất hiện từ đâu lọt vào tai Thẩm Vân Tiêu làm cậu nhíu chặt mày.
Khẽ cử động thân thể căng cứng do ở một vị trí quá lâu, cậu hướng ánh mắt về rừng cây đối diện.
- A...ha, A Tuấn, thật thoải mái, a...
Tiếng rêи ɾỉ càng lúc xàng cao đến ngọt nị, không khí đầy mờ ảo càng khiến người nhìn vào mặt đỏ tim đập.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-ooc-roi/341264/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.