Thẩm Vân Tiêu toát mồ hôi hột, lại hồi tưởng đến thời học sinh bị gọi phụ huynh.
Bản tính cậu rất sợ thầy cô giáo, chỉ sợ bị trách phạt nên suốt ba cấp học cậu luôn đạt hạnh kiểm tốt, đến bây giờ bị gọi lên thế này khiến cậu không biét phải làm sao.
Vào giới luật đường không có như cậu nghĩ mà bên trong chỉ có một cái đan lô rất to, tông chủ Khung Chỉ, khuôn mặt tỏa ra áp suất nhìn cậu như muốn đục một cái lỗ trên mặt cậu.
Dường như thầy truyền pháp đã nói hết cho Khung Chỉ nên vừa bước vào cậu đã lấy lời khai luôn rồi.
- Ngươi biết những điều đó từ đâu?
Tiếng nói chất vấn trên đỉnh đầu đầy áp lực.
- Thưa t...tông chủ, đệ tử đ..đọc trong cuốn sách đặt sẵn trên mặt bàn.
Không phải cậu có tật giật mình đâu mà mỗi khi lo lắng quá cậu sẽ hay bị nói lắp.
- Mang?
Thẩm Vân Tiêu lập tức lấy trong túi trữ vật trình lên.
Khung Chỉ nhận cuốn sách, thần thức quét qua một vòng, khuôn mặt không biểu hiện bất cứ điều gì nhưng nội tâm rõ là đang vô cùng kinh ngạc.
" Lăng Thủy trưởng lão phân phó, không nên can thiệp".
- Nếu đã là đệ tử của Lam Đình tông thì phải trung thành với Lam Đình tông.
Khung Chỉ nói ra một câu, có ngốc đến mức nào cũng hiểu được những điều trong cuốn sách tuyệt đối là bí mật, nếu nói ra thì cẩn thận cái đầu của ngươi sẽ chuyển nhà.
Thẩm Vân Tiêu: rốt cuộc là tên nào chơi ác vậy!!TT∆TT.
Thẩm Vân Tiêu suy nghĩ miên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-ooc-roi/277968/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.