Hai đại tu sĩ hợp thể kì đánh nhau muốn lật cả nửa ngọn núi.
Những người tu vi thấp không chịu được áp lực sẽ tổn thương đến kinh mạch vội tránh xa khỏi trận chiến.
Thẩm Vân Tiêu ngẩn ngơ nhìn hai người trên trời đánh nhau, thân ảnh thoắt ẩn thoát hiện khó thấy rõ được, chỉ thỉnh thoảng lóe lên ánh sáng của linh căn rực rỡ.
Nam nhân lúc đầu dẫn đoàn đi vào bước đến chỗ cậu nở nụ cười ôn hòa.
Nhìn nam nhân ở khoảng cách gần mới thấy càng đẹp hơn.
Đôi mắt phong tình lại thếp nốt lệ chí ở đuôi mắt mang trên người hắn tạo nên một cảm giác khó nói, vừa quyến rũ nhưng lại khiến cho người ta không dám mạo phạm.
Dáng người cao, thân khoác đạo bào xanh lam, tay áo tung bay trong gió phiêu dật, xuất trần.
- Xin chào, ta là Tạ Quân Lẫm, từ bây giờ sẽ là sư huynh của đệ.
Khí chất ôn hòa làm cho Thẩm Vân Tiêu thả lỏng phòng bị trên người.
Giọng nói trầm ấm, bàn tay khớp xương rõ ràng đưa một cái cũng linh màu đen và một túi không gian đến trước mặt cậu.
- Từ nay đệ sẽ sống cùng ta và sư tôn ở đỉnh Lăng Chẩm, có gì không hiểu cứ hỏi ta, ta sẽ giải đáp cho đệ.
Thẩm Vân Tiêu vẫn ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra tiếp thu mọi lời Tạ Quân Lẫm nói.
Trận chiến của vị trưởng lão đã kết thúc trong yên bình với phần thắng ở trong tay Lăng Thủy trưởng lão, tổng thiệt hại lần này chỉ phá hỏng một một nhà bếp và dọa đám linh sủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-ooc-roi/277967/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.