Tạ Hi lại lần nữa quét mắt qua đồ vật trên bàn, cúi người bế lên Sở Ngư, nhẹ nhàng nói: "Sư huynh......"
Sở Ngư nghĩ đến vài thứ kia, sắc mặt liền xanh mét: "Tạ Hi, ngươi dám tới gần những thứ kia một bước nữa thì về sau đừng leo lên giường ta."
Tạ Hi nhịn cười, nghiêm túc gật đầu, đi vào trong phòng, trở tay đóng cửa. Y ngửi ngửi mùi huân hương ngọt ngào trong không khí, lầm bầm: "Sư huynh......Huân hương này hình như bỏ thêm chút gì đó."
......Ngụy Từ Âm còn thêm gì ngoài thuốc kích dục chứ.
"......" Sở Ngư nói, "Ngụy Từ Âm rốt cuộc suy nghĩ cái gì vậy?"
Tạ Hi tiện chân đá đổ tiểu án, dùng thủy quyết dập tắt lư hương trong góc phòng rồi mới ôm Sở Ngư thong thả ung dung đi đến mép giường. Nhìn Sở Ngư nho nhỏ đáng yêu bị bọc lại trong áo choàng to rộng, trong lòng y cũng mềm mại xuống, véo véo khuôn mặt nhỏ, cười nói: "Mặc kệ hắn nghĩ cái gì, tình thú của ta và sư huynh, sao có thể để một ngoại nhân là hắn sử dụng ngoại vật can thiệp."
À......Hoá ra là ngươi để ý cái này.
Sở Ngư không hiểu sao cảm thấy bi phẫn, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, lại càng sợ hãi.
Mới không để ý, cư nhiên đã sắp đến đêm. Sắc trời đã hơi hơi tối, bầu trời đêm bị tuyết lau qua rất sạch sẽ, đã ẩn ẩn có ngôi sao lập loè. Vậy một lát nữa hắn sẽ biến trở về đi.
......Không được, vì thân thể hắn cần phải cùng Tạ Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-moi-ngay-deu-muon-cong-luoc-ta/3675701/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.