*用心良苦 - phải dùng nhiều tâm tư trí lực để suy đi tính lại.
Không nghĩ tới vừa gặp mặt đã đón nhận một kiếm, tứ trưởng lão Mị Âm Cốc rõ ràng sửng sốt trong chớp mắt, ngay sau đó hơi hơi mỉm cười, không chút để ý mà tùy tay chặn lại.
Rốt cuộc Nguyên Anh kỳ và Kim Đan kỳ khác nhau như trời với đất. Bình thường khi Kim Đan kỳ gặp Nguyên Anh kỳ chỉ biết bị một tát bay ra ngoài.
Trong nháy mắt tiếp theo, tứ trưởng lão đã bị một kiếm đánh bay.
Tạ Hi vẫn còn lại chút lý trí, không hạ tử thủ, nhưng lực đạo cũng không nhỏ. Tứ trưởng lão không kịp phòng ngừa bị một tu sĩ Kim Đan kỳ đánh bay, còn đang mơ hồ, hoàn toàn không phản ứng được đã xảy ra cái gì.
Mấy nữ tử kiều mị kia vừa rồi hai mắt còn sáng lên một cách kỳ dị khi thấy Tạ Hi tuấn mỹ phi phàm đều yên lặng nép sang một bên không dám lên tiếng.
Không khí có chút xấu hổ.
Sở Ngư ho khan một tiếng, giảm bớt không khí ngại ngùng: "......Tứ trưởng lão đúng không?"
Phải nói, đối với thực lực hiện tại của nam chính, chọn bừa một tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ đánh nhau hẳn là hoàn toàn không áp lực.
Tứ trưởng lão cuối cùng cũng phản ứng lại, tay run run chỉ vào Tạ Hi, thanh âm cũng đang run rẩy, vẻ mặt phẫn nộ: "Ngươi! Ngươi!"
Tạ Hi mặt vô cảm, tiếp lời Sở Ngư, ngữ khí lại không chút khách khí: "Dẫn đường."
Sở Ngư xoa mặt đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-moi-ngay-deu-muon-cong-luoc-ta/3646973/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.