🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Thời Ly ngủ một giấc chẳng biết bao lâu, điện thoại của cô không ngừng rung, chứng tỏ là tin nhắn được gửi đến tới tấp.

Thời Ly mở mắt ra, cầm điện thoại lên xem.

Chẳng biết Nhiếp Mộng Hoan bị chập dây thần kinh nào, lại tỏ ra bất bình cho cô như thế. Cô nàng đem bức hình chụp lén gửi cho cô ban nãy đăng thẳng lên trang cá nhân của mình, còn không quên tag cả Giản Hoài Nhu và

Quý Trì Vu vào.

"Con nhỏ này đúng là giả tạo hết sức! Một con 'tiểu tam' như nó sao lại dám chứ? Ai cho nó cái dũng khí đó vậy?"

Toàn mạng lập tức bùng nố, chia làm hai phe.

Thời Ly thoát ra ngoài, phát hiện chuông báo ban nãy đều là tin nhắn của Thời Lan - mẹ cô. Co ôcnf chưa kịp đọc,

Thời Lan đã gọi thẳng tới.

Thời Ly tuy chán ghét mỗi lần nói chuyện với bà, nhưng sâu trong đáy lòng cô vẫn có chút sợ bà.

Cô vừa bắt máy, Thời Lan đã không kiềm chế nổi cơn thịnh nộ, hét to trong điện thoại: "Thời Ly, mày điên rồi à?

Mày có não không thế hả? Mày viết cái gì lên mạng kia?"

Thời Ly: "Đó là quyền tự do phát ngôn của công dân."

"Trước giờ cơm tối, mày cút về nhà ngay cho tao. Nếu tao không thấy mày ở nhà họ Thời thì đừng trách."

Nghe xong câu đó, sắc mặt Thời Ly tái nhợt, lông tơ trên tay dựng đứng lên.

Cô vô thức siết chặt tay.



Mẹ cô có cách "dạy dỗ" theo cấp độ, những lúc gọi điện trong cơn giận như hôm nay không phải cấp cao nhất, nhưng chắc chắn sẽ thảm hơn lần trước.

Nếu cô dám không về, đợi người phụ nữ điên này mò đến tận nhà Quý Trì Vu, thì e khi đó sẽ không còn là vài cái tát là xong chuyện nữa.

Hay là đi tìm Quý Trì Vu nhỉ?

Hình như Thời Lan và cả nhà họ Thời đều rất sợ anh.

Y nghĩ này vừa lóe lên trong đầu, Thời Ly lập tức xin nghỉ buổi quay chiều, về nhà tắm rửa, trang điểm tỉ mỉ rồi đi đến công ty tìm Quý Trì Vu.

Công ty của Quý Trì Vu nằm sát cạnh tòa nhà của tập đoàn Cố Thị xây dựng, công ty giải trí Vu Thời Nhất Mộng cũng nằm trong tòa nhà này.

Thời Ly tuy là mợ chủ, nhưng cô ít đến công ty nên không có thẻ ra vào. Khi tới nơi, cô phải đến quầy lễ tân đăng ký, báo họ tên và yêu cầu gặp tổng giám đốc của họ, lễ tân nhìn cô vài cái, sau đó mới gọi điện lên báo với trợ lý Hà.

Chỉ một lát sau, Hà Du Quân đã đích thân xuống đón cô lên.

"Sao hôm nay mợ chủ lại đến đây thế ạ? Sếp Quý vẫn đang họp, chưa biết khi nào kết thúc."

Thời Ly nói: "Không cần báo cho anh ấy đâu. Tôi không vội, ngồi đợi anh ấy họp xong cũng được."

Trợ lý Hà đưa tay làm động tác mời: "Vậy mợ chủ lên phòng của sếp Quý nhé, bên trong có phòng nghỉ riêng của anh ấy."

Thời Ly nói lời cảm ơn.

"Mợ chủ khách sáo quá." Trợ lý Hà dẫn đường, đưa Thời Ly lên thang máy đi thẳng văn phòng tổng giám đốc, chuẩn bị trà nước cho cô ăn lót bụng rồi quay về chỗ làm việc.

Thời Ly ngồi đợi mãi, đợi mãi, đợi đến mức buồn chán. Cô bắt đầu cầm tách trà vừa uống vừa đi ngó quanh văn phòng, bày trí rất đơn giản, chủ yêu là tông xanh đen.

Lại thêm một lúc nữa, Thời Ly cảm thấy mấy chiếc bánh macaron ngọt ngấy nên uống rất nhiều trà để giảm vị ngọt khé cổ, thành ra cô lại buồn vệ sinh.

Thời Ly đi ra ngoài, hỏi một trợ lý ngồi trực gần đó chỉ đường, sau đó đi vào phòng WC. Cô vừa mới ngồi xuống bồn cầu thì có hai cô gái cười nói bước vào.



Ban đầu, họ còn bàn luận về chuyện bữa trưa ăn gì, bồng một giọng nói mang theo ý châm biểm lên tiếng: "Này,

Thời Ly ở phòng khách chờ gần hai tiếng rồi nhỉ?"

"Đúng thế, sếp tổng bảo trợ lý Hà nói với cô ta là đang họp, nhưng hôm nay làm gì có cuộc họp nào. Chẳng biết sếp định để vợ mình đợi đến khi nào." Một giọng khác, hơi lạnh lùng trả lời.

Thời Ly bỗng thấy cả người lạnh toát.

Cô gái kia tiếp lời: "Thời Ly đến tìm sếp Quý chắc là để dẹp yên vụ phốt trên mạng ấy mà. Nhưng sao mà sếp Quý giúp được chứ. Đến gặp còn bị bắt chờ mấy tiếng đồng hồ, chưa kể người cô ta đối đầu là Giản Hoài Nhu."

"Phải đó, đầu giờ chiều trợ lý Hà còn dặn tôi đặt bàn cho sếp Quý và cô Giản ở nhà hàng ngoài trời. Cô xem, chính thất còn chẳng bằng một 'tiểu tam'"

Cô gái khác thở dài: "Dù sao tôi thấy Thời Ly xinh đẹp hơn Giản Hoài Nhu nhiều, chỉ tiếc gu của sếp Quý lại là đóa hoa thanh thuần. Nét của Thời Ly quá diễm lệ, quá bốc lửa.

Hai người họ chắc là vào để trang điểm lại, sau khi xong xuôi, họ đổi chủ đề rồi cười nói rời đi.

Đợi họ đi rồi, Thời Ly mới như tỉnh mộng, hơi thở dần trở lại bình thường.

Cô cắn môi, mặt mày ủ rũ ngồi đó suy nghĩ hồi lâu. Hôm nay trận đòn này chắc chắn là không tránh khỏi.

Quý Trì Vu đã hẹn Giản Hoài Nhu đi ăn tối, chắc chắn sẽ không về nhà với cô.

Nhưng nếu anh không muốn gặp cô, sao không nói thẳng ra? Chẳng lẽ nhìn cô ngồi ngốc nghếch trong phòng chờ đợi thú vị lắm à?

Dù là lý do gì, Thời Ly cũng thấy nghẹn đăng trong lòng.

Cô từ nhà vệ sinh quay lại phòng tổng giám đốc, cầm lấy túi xách rồi lặng lẽ bỏ về. May là xuống tầng không cần quẹt thẻ, chẳng ai cản cô bước ra ngoài.

Thời Ly bắt một chiếc taxi ở ven đường, đi ngang qua hiệu thuốc mua sẵn thuốc sát trùng, băng gạc rồi trở về nhà họ Thời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.