Nghe Thời Ly nói vậy, Quý Trì Vu hơi nhướn mày: “Sao? Không phải trước giờ em không muốn sinh con à? Giờ lại đổi ý?”
Thời Ly lắc đầu: “Không phải, em vẫn không muốn có con.”
Anh gật đầu, không có vẻ gì bất ngờ trước câu trả lời này.
“Nhưng anh thì phải sinh” Thời Ly nói tiếp, giọng điệu có phần nghiêm túc đến kỳ lạ.
Quý Trì Vu cau mày, không hiểu ý cô: “Em nói cái gì? Em không muốn sinh, tôi sinh bằng cách nào?”
“Bố mẹ rất muốn có cháu nội. Anh phải sinh con để họ vui.” Thời Ly nói chậm rãi, ánh mắt kiên định. “Em nghĩ rồi. Dù sao trong cuộc hôn nhân này, sự xuất hiện của một người thứ ba cũng là điều không tránh khỏi. Vậy anh có thể cùng người đó sinh một đứa con. Anh chẳng phải nói anh muốn thử với Giản Hoài Nhu ư? Anh có thể có con với cô ta."
Biểu cảm của Quý Trì Vu lập tức thay đổi. Không còn vẻ cợt nhả ban nãy, ánh mắt anh trở nên lạnh lùng, sắc bén: “Thời Ly, em đang nghiêm túc đấy à?”
“Em có đùa đâu." Thời Ly mỉm cười: "Nếu anh muốn, sau này em có thể giúp hai người nuôi em bé. Còn nếu Giản Hoài Nhu muốn tự mình nuôi thì em không ý kiến ý cò gì”
Quý Trì Vu buông tay cô ra, kéo dài khoảng cách giữa hai người. Không khí trong phòng dần trở nên lạnh lẽo, ngột ngạt.
“Chồng?” Thời Ly thấy anh im lặng không lên tiếng, cô không biết mình nói sai ở đâu, giọng gọi anh cũng hơi rụt rè.
Quý Trì Vu cười nhạt, giọng đã lạnh đi rất nhiều: “Em vẫn còn nhớ tôi là chồng của em à?”
“Ý anh là sao?” Thời Ly không hiểu phản ứng gay gắt của anh từ đâu ra.
“Em có chắc rằng tôi và người khác có con, em vẫn sẽ ngồi yên vị trí mợ chủ nhà họ Quý? Lỡ tôi ly hôn với em thì sao?” Quý Trì Vu hỏi, giọng điệu lạnh lùng, không còn chút dịu dàng nào thường ngày.
“Anh từng nói ly hôn đối với anh quá phức tạp mà.”
“Phức tạp không có nghĩa là không thể ly hôn!”
Thời Ly ngẩn người, mãi sau mới chậm rãi nói:
“Vậy à... Nếu chuyện đó khiến anh muốn ly hôn, thì em không phản đối.”
Quý Trì Vu hít sâu một hơi, cảm giác vừa buồn cười, vừa tức giận. Anh luôn nghĩ rằng mình nợ cô điều gì đó, giả dụ như tình yêu mà cô khao khát anh lại không thể trao cho cô. Ai mà ngờ được, hóa ra cô chẳng cần tình yêu của anh, cũng chẳng hề quan tâm đến anh.
“Thời! Ly! Em rộng lượng thật đấy.” Quý Trì Vu nói, ánh mắt lạnh băng quét qua cô trước khi đứng dậy, bước vào phòng thay đồ. Một lát sau, anh mặc quần áo chỉn chu bước ra, như đang định đi đâu.
“Trì Vu, muộn thế này anh còn đi đâu nữa?”
Thật khó hiểu, bọn họ còn chưa thống nhất được vấn đề.
Quý Trì Vu quay đầu, nở nụ cười nhạt đầy châm chọc: “Đi sinh con với người khác đây”
Nói rồi, anh thẳng bước ra ngoài mà không ngoảnh lại.
Thời Ly: "...
Cô ngồi nghiền ngẫm lại cả cuộc nói chuyện, bỗng nhận ra... hình như chồng cô tức giận rồi.
Trước giờ Thời Ly luôn gắn cho Quý Trì Vu cái mác phong lưu, thế nên cô không nghĩ anh sẽ nổi giận chỉ vì cô bảo anh sinh con với người khác.
Thời Ly vội nhảy xuống giường, xỏ dép, ba chân bốn cẳng chạy xuống tầng một.
Nhưng Quý Trì Vu đã không còn ở nhà nữa...
Kể từ sau đêm đó, Quý Trì Vu bắt đầu không về nhà. Anh hoàn toàn phớt lờ sự tồn tại của cô.
Trong khoảng thời gian này, Thời Ly cũng tập trung vào công việc của mình. Ngoài việc sáng tác, cô vẫn đều đặn tham dự quay show ca nhạc. Mọi chuyện cứ thế cho đến trước trận chung kết của chương trình, không biết đoạn video cô và Giản Hoài Nhu đối đầu nhau ở vòng tuyển chọn đầu tiên bị ai leak ra, trên mạng bỗng xuất hiện làn sóng bảo vệ Giản Hoài Nhu và tẩy chay Thời Ly, gọi cô là "vẻ đẹp rắn rết".
Thời Ly đọc bình luận, cảm thấy rất hài lòng, họ công nhận vẻ đẹp của cô.
Nhưng tình cờ, sự kiện này đã khiến Giản Hoài Nhu nổi tiếng, nổi tiếng đến mức Nhiếp Mộng Hoan cũng chú ý tới cô ta. Vào một buổi trưa sau khi ghi hình, Nhiếp Mộng Hoan gửi cho cô một bức ảnh kèm theo một dòng tin nhắn chỉ có độc một cái mặt cười.
Thời Ly: [???]
[Đây là 'tình mới' của chồng cô nhỉ? Tôi bắt gặp họ ăn tối với nhau mấy hôm trước, lén chụp lại mách cho cô này.
Lúc này Thời Ly mới lướt lên xem lại, là một bức ảnh chụp Quý Trì Vu và Giản Hoài Nhu ngồi đối diện nhau trong một nhà hàng trên đỉnh tầng thượng. Giản Hoài Nhu trong ảnh đang một tay chống cằm, nghiêng đầu nhìn Quý Trì Vu đầy si mê, còn Quý Trì Vu đang cầm khăn lau vết rượu dính ở khóe môi cô ta.
[Wow, chụp góc độ hoàn hảo đó.]
[Đây là điều cô nên chú ý sao?]
[Vậy tôi phải chú ý điều gì? Sao tôi cảm thấy cứ như cô đang yêu thầm chồng tôi thế nhỉ? Lần nào cô cũng 'tình cờ bắt gặp anh ấy, rồi 'cố tình chụp ảnh gửi đến chọc tức tôi. Cô rảnh quá ha?]
Thời Ly bình thản nhắn lại, sau đó quăng điện thoại sang một bên, tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.
Đã mấy ngày trời cô tăng ca thâu đêm suốt sáng, chỉ để hoàn thành nốt mấy bài hát trả cho đối tác, bởi vì, sắp tới cô phải đi xa một chuyến...
Vì tăng ca, mắt của Thời Ly đã hiện cả quầng thâm, lúc này cô nhắm mắt đáng lẽ có thể thiếp đi ngay được, nhưng chẳng hiểu sao trong đầu lại hiện lên bức ảnh Nhiếp Mộng Hoan gửi. Thế là Thời Ly lại truy cập vào tài khoản trên mạng của mình. Cô thấy bài đăng của Giản Hoài Nhu đang được đề xuất ở mục tin nóng.
Cô ta chia sẻ lại video quay lén trong buổi ghi hình, kèm theo một caption:
"Mong mọi người đừng hiểu lầm. Hôm đó lỗi nằm ở tôi, do tôi nhìn thấy idol ngưỡng mộ nhiều năm nhưng không chọn mình, trong lúc thất vọng tâm trí rối loạn mới hỏi chị Ly câu ấu trĩ như vậy. Tôi đã biết lỗi sai rồi, sau này sẽ cố gắng trau dồi bản thân để được chị Ly công nhận. Mong mọi người đừng ác ý công kích chị Ly.
Thời Ly nhíu mày, cô mở trang cá nhân đã lâu không cập nhật của mình ra, chẳng đăng ảnh gì, chỉ viết một dòng caption đăng lên:
"Không cần cố gắng đâu, nhạc của cô sẽ không bao giờ để cô hát.
Hất được tách trà xanh đi, Thời Ly thấy cả người khoan khoái. Cô ngả lưng một cái là thiếp đi ngay...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]