Translator: Harn
Minh Lạc vào vai trong nháy mắt, lạnh lùng liếc nhìn Tạ Văn Tuyên mặt mũi bầm tím: "Có việc?"
Tạ Văn Tuyên ghét nhất là cái ánh mắt khinh thường lạnh nhạt nhìn từ trên cao xuống này của Minh Lạc, hắn đen mặt lại, cân nhắc đến tính khả thi nếu giết người dọn xác trong hẻm nhỏ.
Cổ tay Minh Lạc hơi nhức, y không quen bị người khác khống chế, tay trái run lên, lưỡi dao mỏng như cánh ve ánh lên tia sáng lạnh lẽo, cơ thể nhanh nhẹn như người cá, áp Tạ Văn Tuyên lên sát mặt tường, lưỡi dao tì lên yết hầu của Tạ Văn Tuyên, xuất hiện một đường máu đỏ nhàn nhạt, đè thấp giọng nói mang thêm phần nguy hiểm: "Thả tay." Kiều Minh Lạc từng vật lộn thoát khỏi khu ổ chuột ngư long hỗn tạp, không chỉ có mỗi đầu óc, sức lực của y tuy không lớn như lại rất linh hoạt, hạ gục một Tạ Văn Tuyên trước nay chỉ đánh nhau theo nhóm là dễ như trở bàn tay.
Cổ họng Tạ Văn Tuyên chợt lạnh, gáy đập mạnh vào bức tường, phát ra một tiếng "uỳnh" thật nặng nề, hạ bộ yếu ớt của hắn bị người khác dùng đầu gối tì vào, cảm giác gặp nguy hiểm ùa thẳng lên não bộ.
Hắn nheo mắt, khuỷu tay của giáo y để lên vai trái hắn, hơi ngẩng đầu, con ngươi sắc sảo lộ ra không kiên nhẫn, ngón tay trắng nõn niết lấy dao phẫu thuật sáng bóng.
Hiện thực chèn ép con người.
*形势比人强 - ý chỉ khi bị dồn vào một tình thế, chỉ còn cách chấp nhận hiện thực hoặc lựa chọn duy nhất.
Tạ Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-khoc-loc-tham-thiet-vi-toi/271168/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.