Translator: Harn
Khối 12 lớp 7.
Tạ Văn Tuyên đang trêu chọc bạn cùng bàn nhỏ của hắn.
Bạn cùng bàn là học sinh chuyển trường, ngày đầu tiên đến đã không có mắt ngồi bên cạnh giáo bá đang ngủ, còn đọc sách tiếng Anh nữa. Ngay lúc cả lớp đều cho rằng học sinh chuyển đến sắp bị giáo bá gắt ngủ tẩn cho tới nơi, thì giáo bá tỉnh dậy xong chỉ lười biếng liếc nhìn cậu học sinh chuyển trường kia rồi tiếp tục ngủ.
Cả lớp ai nấy đều kinh ngạc, quanh co lòng vòng mãi mới nghe ngóng được lý do mà học sinh chuyển đến được giáo bá nhìn.
Làm gì có lý do nào, chẳng qua chỉ là giọng cậu bạn kia đọc tiếng Anh rất hay, dễ gây buồn ngủ mà thôi.
Tạ Văn Tuyên vốn dĩ cũng không để ý đến người bạn cùng bàn mới cho lắm, nhưng mà cậu bạn này đáng yêu quá đi thôi.
Cặp mắt to tròn, làn da nõn nà, véo một cái là để lại dấu ngay. Lúc tức giận sẽ hầm hừ nhìn người nọ, hai má phồng lên như cá nóc, còn có tiếng rầm rì ngọng nghịu, moe chết mất.
Đường Tiểu Đường sắp bị Tạ Văn Tuyên làm cho tức chết mất, cậu trừng Tạ Văn Tuyên, cho rằng như thế rất hung dữ, nhưng thực ra lại là hàm lượng đường vượt tiêu chuẩn: "Nhanh trả tờ đề lại cho tớ, tiết sau giáo viên còn giảng nữa!"
Tạ Văn Tuyên chân dài tay cũng dài, hắn cầm lấy tờ đề của Đường Tiểu Đường trong chớp nhoáng, với chiều cao của Đường Tiểu Đường dù có với thế nào cũng không thấu: "Cho tôi mượn xem một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-khoc-loc-tham-thiet-vi-toi/271167/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.