Đã đến giữa trưa.
Lúc Tô Yên từ từ đường đi ra, cả người đều héo hon. Trông uể oải ỉu xìu.
Biết làm sao được? Đó là nhị ca của nguyên thân, cũng là vì tốt cho cô. Chỉ có thể ngoan ngoãn đứng đó nghe.
Nói thật, Tiểu Hoa hiếm khi thấy ký chủ nhà mình ra nông nỗi này, nhìn mà nó không nhịn được cười.
Hồng Đậu cũng lẽo đẽo theo sát bên cạnh Tô Yên. Nhìn Tô Yên bị mắng đến héo queo, Hồng Đậu vừa muốn cười lại vừa đau lòng: “Thiếu gia, giữa trưa rồi, lát nữa ngài muốn dùng bữa cùng bang chủ và nhị gia không ạ?”
Tô Yên vừa nghe, bước chân khựng lại: “Không, ra ngoài ăn tạm gì đó.”
Nói rồi, cô cất bước đi thẳng ra ngoài. Ăn cơm cùng Tô Nam ư? Nghĩ lại chuyện vừa mới xảy ra. Cô không muốn ăn cùng anh ta...
Hồng Đậu nén cười: “Vâng, thiếu gia. Vậy chúng ta đi ăn gì ạ?”
“Cứ ra ngoài trước đã.”
“Vâng, thiếu gia.”
Ra ngoài ăn gì cũng không quan trọng. Đồ ăn ở đây, Tô Yên cũng chưa từng ăn. Cũng không biết có ngon không.
Hai người ngồi lên xe. Khi xe đi ngang qua một nhà hàng. Tô Yên lên tiếng: “Ăn ở đây đi.”
Hồng Đậu thoáng do dự một chút: “Vâng, thiếu gia.”
Đồng ý xong, cô nhắc nhở: “Thiếu gia, đây là địa bàn của Tào gia.”
“Ừ.” Tô Yên đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
Hai người xuống xe, đi về phía nhà hàng. Danh tiếng của nguyên thân rất lớn. Thế nên cô vừa bước vào, liền có người nhìn sang. Những ánh mắt dò xét, phỏng đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691793/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.