Tô Yên không nói gì, chỉ dời tầm mắt đi, lại cúi đầu tiếp tục ăn.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Vừa mới ăn thêm hai miếng. Chiếc đũa trong tay Tô Yên bỗng đổi hướng, cô buông một chiếc, chiếc còn lại cầm với tư thế như cầm đao, xoay người, Xoẹt một tiếng.
Liền cắm phập vào bàn tay heo đang duỗi tới.
Trong nháy mắt, cả quán ăn chìm vào yên tĩnh. Ngay cả Hồng Đậu cũng kinh ngạc đến ngây người đứng tại chỗ.
Giây tiếp theo, gã đàn ông kia phát ra tiếng hét t.h.ả.m thiết. Lập tức ngã xuống đất, ôm bàn tay đang bị chiếc đũa ghim chảy m.á.u đầm đìa mà la hét t.h.ả.m thiết.
Tô Yên chậm rãi đứng lên, nhìn về phía Hồng Đậu: “Chỗ này hơi bẩn, đổi sang bàn bên cạnh ăn đi.”
Hồng Đậu hoàn hồn từ trong kinh ngạc: “Vâng, thiếu gia.” Vội vàng bưng đồ ăn trên bàn sang bàn bên cạnh.
Mà những người ăn cơm cùng gã đàn ông ngã trên đất kia, vốn đều mang thái độ xem kịch vui. Bắt nạt nha đầu bên cạnh Tô tiểu gia của Hồng Bang, sẽ mang đến cho bọn họ một loại kích thích và cảm giác thỏa mãn khi vượt trội hơn người khác.
Vốn tưởng rằng, tên Tô Yên yếu đuối bất tài này dù có thấy thì đã sao? Chẳng lẽ lại vì chút chuyện nhỏ này mà làm ầm ĩ lên cho mọi người đều biết à? Nào biết, người này thật tàn nhẫn. Thế mà lại dùng một chiếc đũa phế đi bàn tay của gã kia.
Mấy người ngơ ngác nhìn nhau vài lần, có một người, cạch một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691794/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.