Chỉ là không giống như mọi khi, Tô Yên vừa ra ngoài, đã khiến Hồng Đậu nhìn đến ngẩn cả người.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Dáng người mảnh khảnh cao gầy, trên người mặc quần đen và áo sơ mi. Mái tóc đen ngắn mềm mại có lẽ là do buổi sáng vừa dậy, thế nên cả người trông có chút lười biếng. Môi đỏ mọng, da trắng nõn, Tô Yên nhìn Hồng Đậu với ánh mắt rất chuyên chú. Giọng nói mềm mại: “Đi thôi.”
Hồng Đậu sững sờ một lúc, sau đó cười: “Thiếu gia, ngài lớn lên thật đẹp.” Nói xong, liền cùng Tô Yên đi về phía từ đường.
Vừa đi, Hồng Đậu vừa nói: “Tô nhị gia trông có vẻ tức giận lắm, ngay cả bang chủ cũng không dám nói gì. Thiếu gia, ngài đừng che chở bang chủ, cũng phải bảo vệ tốt cho mình nữa.”
Tô Yên nghe vậy ngoan ngoãn gật đầu. Tình cảm của ba anh em nhà họ Tô rất tốt. Cha mẹ mất sớm, lúc ấy nguyên thân còn nhỏ, nguyên thân hoàn toàn là do Tô Giang và Tô Nam một tay bồng ẵm nuôi lớn.
Đang nghĩ, đã đến cửa từ đường. Lúc Tô Yên đi tới, còn đang nghe Tô Nam, sắc mặt khó coi răn dạy đại ca: “Đại ca, lúc em đi có phải đã nói với anh, đối phó Túc Cửu Từ không được lỗ mãng, chờ em về rồi hẵng quyết định? Lúc đó anh không phải đã đồng ý rồi sao? Không thể chờ thêm một ngày em về à?!”
Tô Nam mặc một bộ Tôn Trung Sơn, đeo một cặp kính gọng tròn màu đen, rõ ràng là một bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691792/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.