Chiếc lưỡi đỏ tươi lè ra:
“Xì xì xì xì xì!”
Tô Yên, hắn vừa làm rách đuôi ta, ngươi xem, ngươi xem!!
Người cá cúi mắt đứng giữa phòng ngủ, ngón tay dính một vệt máu.
Đôi môi vốn tái nhợt, giờ lại trở nên có khí sắc hơn.
Người cá vốn trông xanh xao yếu ớt, hôm nay lại đặc biệt có tinh thần.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Thế là mắt Tô Yên cứ nhìn chằm chằm vào người cá.
Đến khi Tiểu Hồng chạy đến bên cạnh, nàng giơ tay vỗ vỗ đầu Tiểu Hồng, ý trấn an rất rõ ràng.
Tiểu Hồng bất mãn, vặn vẹo thân mình muốn che tầm mắt của Tô Yên, bắt nàng phải nhìn mình.
Chỉ là nó còn chưa kịp động, Tô Yên đã bước qua nó, đi đến trước mặt người cá xinh đẹp.
Tiểu Hồng:
“…”
Không cam lòng, lại định quấn lấy Tô Yên.
Cổ Vương lên tiếng:
“Meo meo meo meo!”
Mách tội phải lén lút, đợi lúc chỉ có một mình Tô Yên rồi hãy nói!
Hừ, con cá này rất xấu.
Lão tử muốn c.ắ.n hắn!
Thế là, Tiểu Hồng lại một lần nữa ôm chiếc đuôi bị thương ra khỏi phòng.
Ủa? Tại sao lại là lại một lần nữa? Tô Yên đi đến trước mặt Donner, nhìn vệt m.á.u trên tay hắn.
Nàng nắm lấy, kéo tấm ga giường màu trắng bên cạnh, từ từ lau sạch.
Người cá xinh đẹp nhìn Tô Yên, đôi mắt xanh lục đậm dần trở nên dịu dàng.
Ngay cả chính hắn cũng không nhận ra.
Cho đến khi, Tô Yên lên tiếng, giọng nói khàn khàn:
“Vừa rồi Tiểu Hồng bị thương, nó nói ngươi bắt nạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691631/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.