Người cá?!
Người cá có thứ này ư?!
Đây đâu phải là tự vệ, ta thấy một giây là có thể cắt Tiểu Hồng thành từng mảnh rồi.
Tiểu Hoa còn chưa cảm thán xong, Donner đã thu lại móng tay.
Trên khuôn mặt tinh xảo tái nhợt, biểu cảm có chút bất an.
Sau đó, chậm rãi lên tiếng:
“Ngươi có bị dọa không? Rồi sẽ từ từ rời xa ta chứ?”
Tô Yên trừng đôi mắt vàng rực, biểu cảm vô cùng kiên định:
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Sẽ không!”
Giọng nói thô ráp, vô cùng dũng cảm.
Sau đó, người cá xinh đẹp cảm thấy mãn nguyện, nở một nụ cười nhạt kinh diễm.
Ôm lấy Tô Yên.
Một ngày nọ, Tiểu Hồng cuối cùng cũng bắt được cơ hội Tô Yên ở một mình.
Nó ôm đuôi của mình, rất oan ức đến tìm Tô Yên, căm phẫn muốn vạch trần hành vi bạo ngược của người cá kia:
“Xì xì xì xì xì xì xì xì!”
Đuôi của ta, là do người cá đó đâm!
Tô Yên ôm một chiếc bát lớn, đang uống nước.
Sau đó nàng ngẩng đầu lên, nhìn Tiểu Hồng, biểu cảm hiếm khi nghiêm túc:
“Tiểu Hồng, ngươi không được ăn hắn.”
Thân thể Tiểu Hồng cứng đờ.
Ủa? Tô Yên biết mình muốn ăn con cá đó?
Không, không đúng, đây không phải trọng điểm.
“Xì xì xì xì xì xì xì xì!!”
Người cá đó có móng tay rất dài, hắn còn muốn ăn ta!!
Suýt nữa mình cũng chỉ còn lại bộ da rắn, may mà chạy nhanh!
Tô Yên gật đầu:
“Ta biết, ngươi đừng đi chọc hắn.”
Tiểu Hồng không thể tin được, điều này không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691632/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.