Đến khi chóp đuôi của Tiểu Hồng tiến đến trước mặt Donner.
Donner vươn tay, mặc cho chiếc đuôi rắn quấn lấy cánh tay mình, giây tiếp theo hắn nắm lấy đuôi rắn, rồi móng tay chợt dài ra.
Đồng chí Tiểu Hồng còn chưa kịp phản ứng, những chiếc móng tay màu bạc nhạt đã cắm sâu vào đuôi rắn.
Một giây, hai giây, ba giây.
“Xì xì xì xì xì!!!”
Đau đau đau đau đau đau!!
Lúc này, Tiểu Hồng đang đói đến mờ mắt lập tức tỉnh táo lại.
Chỉ là đuôi của nó vẫn bị người cá kia nắm chặt trong tay.
Tiểu Hồng bất chấp tất cả, há cái miệng to như chậu m.á.u định cắn.
Sau đó, nó thấy người cá thường ngày yếu đuối cần Tô Yên bế qua bế lại.
Một tay chống cằm, tay kia nắm chặt đuôi rắn dễ dàng quăng Tiểu Hồng ra ngoài.
Đầu đồng chí Tiểu Hồng đập vào tường, khi tỉnh táo lại thì thấy Donner đang cười dịu dàng.
Đôi mắt xanh lục đậm như gợn sóng nước:
“Không phải muốn ăn ta sao? Sao còn chưa qua đây?”
Tiểu Hồng không phục.
Nó dựng thẳng thân mình lên:
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Xì xì xì xì xì!”
Ngươi lừa Tô Yên!
Còn làm đuôi nó có bốn cái lỗ.
Tiểu Hồng có chút đau lòng nhìn đuôi của mình.
Lại nhìn người cá kia, móng tay màu bạc chưa thu lại, trên đó còn dính m.á.u của nó.
Donner vươn đầu lưỡi, từng chút nếm vị m.á.u tươi trên ngón tay.
Tiểu Hồng nhìn cảnh này, cảm thấy có chút hoảng sợ.
Nó lặng lẽ giấu đuôi ra sau lưng.
Sau đó liền nghe Donner thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691630/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.