"Khi trở thành Hoàng Hậu của anh, tôi có thể cắn anh mỗi khi tôi muốn được không?"
"Cứ tự nhiên...... Gì cơ?"
Cắn anh?
Vẻ mặt của người đàn ông trở nên kỳ lạ, cũng là lần đầu tiên anh lộ rõ vẻ bối rối.
Anh ta có hiểu sai không vậy?
Vân Thừa Nguyệt bây giờ đang hành động tuỳ tiện, nhưng thay vào đó lại sinh ra hào khí sinh tử. Cô cho rằng anh đang khó xử, cô không bỏ cuộc, cô lùi lại một bước, chân thành nói: "Hay là cho tôi cắn trước một cái nhé? Một cái được không?"
Cô không thể không làm vậy, bởi vì anh thực sự, thực sự......
Thực sự rất là thơm!
Ngay từ khi anh xuất hiện, một mùi thơm nồng nàn mê người cứ xộc lên chóp mũi cô.
Chính là mùi hương của làn sương đen lúc đầu hấp dẫn cô, hương vị rất thơm và ngon. Lúc trước cô còn cho rằng làn sương đen bắt nguồn từ Ấn ngọc tỷ có hình rồng, hiện tại cô đã biết, làn sương đen chính xác— là mùi hương của chủ nhân khu lăng mộ này, mùi hương trên người của anh so với mùi hương trước đây còn thơm hơn nhiều.
Nếu Ấn tỷ là bánh gạo cay, thì hương vị của người này là lẩu cao cấp với bốn vị nước súp, sashimi bụng cá hồi vây xanh, tráng miệng thủ công từ đầu bếp có ba sao Michelin......
Mà Vân Thừa Nguyệt chính là một vị khách với đôi mắt màu xanh lục đã đói rã họng bảy ngày bảy đêm.
Cô đã cố hết sức để kiểm soát bản thân.
Nhưng bây giờ không thể kiểm soát được nữa.
Nếu có bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-da-chet-rat-nhieu-nam/328574/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.