Một tuần trôi qua mau kéo theo thanh xuân của một người con gái. Tôi- Hoàng Hiểu Hân, một bà cô già 24t vẫn ế chảy nước vì không có ai thương tình thèm rước về nhà. Hơn nữa, sau khi chia tay với anh..à..nói đúng hơn là sự tự chủ động từ bỏ từ một phía của tôi, tôi hoàn toàn trở thành một người độc-toàn-thân.
Hơn cả thế nữa, còn là một người độc-toàn-thân đang bị cách li!
Nói cho rõ ràng hơn thì, từ khi đồng ý theo Hoàng Minh Lãng về nhà, tôi đã hoàn toàn bị lão phật gia cấm túc. Tôi muốn đi đến đâu, mẹ tôi sẽ cử Hoàng Minh Lãng bám sát theo đến đó, bi kịch hơn là, muốn đi toilet cũng bị giám sát 24/24, chỉ có đều là đổi người thôi!
Cuộc sống tự do của tôi!!!! Tình yêu đầu đời của tôi!!!(π~π)
Bây giờ tôi đã cảm nhận được nỗi thương tâm của cô rồi đó Juliet!!
Và thế, trong những phút giây bị ép đến cùng cực và đầy chán nản, trong đầu tôi lại bật ra một ý nghĩ hết sức là táo bạo.
Tôi! Phải bỏ nhà trốn đi!!!
Đối với tư tưởng một một người phụ nữ công sở đầy trưởng thành như tôi, loại chuyện cãi lời ba mẹ hay bỏ nhà trốn đi đều là chuyện xấu không thể tha thứ. Lúc trước còn hùng hồn nói rằng bản thân ghét nhất loại người bướng bỉnh đó, rốt cuộc bây giờ bản thân bị đặt trong hoàn cảnh đó lại không thể không thuận theo.
Trong 48h đồng hồ ngồi trầm mặc suy nghĩ về nhân sinh, tôi lại cảm thấy quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-a-anh-phai-nghe-loi-em/2454847/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.