" Vậy thì...." Hoắc Thiếu Khanh nhíu mày một lúc, rồi kiên định nhìn tôi, nhẹ nhàng phun ra từng chữ: "...con không làm con nữa, con làm chồng mẹ được không?"
Con không làm con nữa, con làm chồng mẹ được không?
Con không làm con nữa, con làm chồng mẹ được không?
Con không làm con nữa, con làm chồng mẹ được không?
Từng chữ từng chữ như vang động trong đầu của tôi, bộ não giống như đã quá tải để phân tích, chạy dài những hàng chữ màu đỏ: error error error error....
Nghe được câu nói của anh, điều đầu tiên bật ra trong đầu chính là: Thằng con bất hiếu!!!!
Sau đó hoang mang, đây là cầu hôn sao? Tại sao tôi lại có cảm giác lừa gạt trẻ con thế này?
Sau cùng, tôi nghi hoặc, tại sao câu nói của Hoàng Minh Lãng dài như thế mà Hoắc Thiếu Khanh lại nắm bắt đúng trọng điểm như vậy?
Là do vấn đề về IQ, hay là....Hoắc Thiếu Khanh đã nhớ ra rồi nhưng vẫn còn muốn giả vờ đùa giỡn tôi? Sau đó nhân diệp cầu hôn, thuận lí thành chương lừa tôi về nhà?
Theo kinh nghiệm đọc ngôn tình hơn năm năm, tôi nghĩ trường hợp cuối cùng rất có khả năng xảy ra!!
Nếu là cái cuối cùng, tôi chắc chắn rằng, Hoắc Thiếu Khanh nên cầu phước cho mình đi là vừa!!!
Bạn cũng biết rồi đó, một người luôn luôn 'điềm tĩnh' như tôi một khi đã nổi giận lên thì hậu quả vô cùng to lớn.
Còn nhớ lúc trước ở thế giới kia, có một người bạn xấu tính luôn luôn ranh ghét,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-a-anh-phai-nghe-loi-em/2454849/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.