Trời sáng, Khương Du hốt hoảng tỉnh lại, giống như một giấc mộng dài, bên cạnh không một bóng người.
Cô xuống giường đi đến chiếc gương toàn thân, làn da trắng nõn tràn đầy dấu hôn xanh tím, người đàn ông bá đạo đến mức cả đùi trong cũng không buông tha.
Khương Du ngay cả xuống giường mà chân cũng đang run.
Quản gia gõ cửa phòng.
"Tiểu thư Khương Du, cô đã tỉnh chưa?"
Khương Du cảnh giác đứng sau cánh cửa, không mở cửa, nếu là người đàn ông hôm qua... Ánh mắt cô nhìn về phía đèn bàn, cô liều mạng muốn đập chết hắn. Rõ ràng âm thanh bên ngoài lộ ra vẻ hiền hòa trải qua năm tháng, cũng không phải tên ma quỷ kia.
"Có chuyện gì sao?" Cô hỏi.
"Tiên sinh dặn tôi gọi cô ăn bữa sáng."
"Tôi không ăn."
Quản gia: "Tiểu thư Khương Du đừng sợ, tiên sinh đến công ty, buổi tối mới về."
Cánh cửa mở ra, Khương Du mặc một chiếc áo sơ mi dài đến đùi, quần áo tối qua đã bị tên ma quỷ kia xé nát, lấy một cái áo của hắn cũng không có gì quá đáng.
Quản gia liếc mắt nhìn Khương tiểu thư, da thịt lộ ra chỗ xanh chỗ tím, sống đến từng này tuổi rồi có chuyện gì ông chưa từng thấy qua.
Tiên sinh đúng là không biết thương hương tiếc ngọc, lại có thể hành hạ một tiểu cô nương như vậy...
Xuống cầu thang xoắn ốc...
Khương Du im lặng không lên tiếng, quản gia nói nơi này là một trong những biệt thự ở ngoại ô của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chat-hoai-du/2626658/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.