Kim đồng hồ điểm sáu giờ, Khương Du vụng về trèo qua cửa sổ, trong lòng độ cao.
Cô cắn chặt răng, theo dây thừng đi xuống, căng thẳng đến mức nhắm hai mắt dẫm lên bên cạnh nhảy xuống.
Khi chân dẫm lên mặt cỏ mềm mại, thì đáy lòng thở phào nhẹ nhõm, may mắn cô từng luyện tập.
Cô vỗ nhẹ bụi bẩn trên bàn tay vô tính dính phải, cẩn thận lấy cỏ ra, chui vào một cái lỗ nhỏ có thể chứa một người.
Khương Du cũng là do nhân lúc quản gia không có ở đây, tùy ý đi dạo một vòng, phát hiện, bởi vì bị cỏ che khuất nên vẫn chưa có ai phát hiện.
Khương Du sợ bị bọn họ phát hiện không thấy mình đâu, liều mạng chạy về phía trước.
Chỉ cần chạy đến lề đường bắt xe là được, nhưng cô đã đi bộ một quãng dài cũng không thấy xe. Xung quanh tăm tối, gần như đi một đoạn xa mới có một ngọn đèn đường, còn có tiếng ếch tiếng ve cô độc.
Cả người ướt đẫm mồ hôi, cô cũng không rảnh lo lắng, đáy lòng vừa nguyền rủa tên ma quỷ kia làm động lực vừa chạy dọc theo lề đường, cô không chắc mình có đi nhầm hướng không.
Phía trước đột nhiên sáng lên tia sáng trắng.
Khoảnh khắc nghe thấy tiếng xe, nước mắt Khương Du kích động rơi xuống, cô loạng choạng chạy đến giữa đường, chặn lại.
"Cô gái, không sao chứ?"
Chiếc xe dừng lại, người lái xe thò đầu ra. Thấy một người phụ nữ rất chật vật, thở gấp, đôi mắt sưng đỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chat-hoai-du/2626656/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.