Hàn Nguyệt Khởi mỉm cười.
– Không có gì để cầu, hay không dám cầu?
Nàng biết Thôi Cảnh Dục sẽ không trả lời. Anh chàng này từ bốn năm trước đã mang vẻ lạnh lùng thờ ơ này. Hồi đó ít ra y còn chịu nể mặt Thanh Lan mà đối xử hòa nhã với nàng, còn bây giờ thì không thèm giữ thể diện nữa. Lúc này chỉ cần nàng nói thêm vài câu châm chọc, y sẽ bỏ đi ngay.
Nên Hàn Nguyệt Khởi chỉ tủm tỉm cười hỏi:
– Ngôi chùa này trước đây cũng có tên, là chùa Chiên La, bởi vì nó cung phụng vua Chiên La, còn gọi là phật Chiên La. Thôi Hầu gia biết sự tích của ngài ấy không?
– Ta không biết, – Thôi Cảnh Dục lạnh lùng đáp.
Hàn Nguyệt Khởi chỉ cười, chỉ tay cho y nhìn. Trong các thần Phật trong điện này, có một bức tượng mang sức vàng sẫm, hai mắt khác màu, dưới chân phủ phục một con công, trên tay cầm một cành lá.
– Tương truyền, vua Chiên La vốn là hoàng tử của vương triều Khổng Tước, từ nhỏ đã sống trong phú quý, mọi thứ vẹn toàn, lại còn có một vị hôn thê là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân. Chỉ là về sau, cha mẹ ngài bị kẻ gian hãm hại, vương vị cũng bị cướp đi. Ngài lưu lạc trong sa mạc, gặp nhiều cực khổ, bị mù một mắt, trở thành thổ phỉ, nhưng lại tìm được một kho báu bị chôn giấu. Ngài quay lại vương quốc, xây dựng một cung điện ngay đối diện vương cung, hàng đêm sênh ca, tổ chức yến tiệc xa hoa. Rượu ngon mỹ nữ đầy rẫy, cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198333/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.