Không ai hiểu rõ sự gàn bướng của Thẩm Bích Vi hơn Lăng Ba. Mới đây cô nàng còn dè bỉu Thẩm Vân Trạch bị chiều hư, nhưng thực ra chính Thẩm Bích Vi cũng chẳng kém cạnh là bao. Lúc trước cô nàng nhìn thấy A Thố còn tỏ vẻ ghen tị, vậy nên bây giờ thấy Lăng Ba đi cùng người khác, làm sao có thể không tức giận được chứ? Ngày thường cô nàng lạnh lùng là thế, chứ trong số các tiểu thư thế gia ở kinh thành, e rằng không ai kiêu căng bằng vị Thẩm đại tiểu thư này đâu.
Lăng Ba mỉm cười bước lên, nắm lấy tay Thẩm Bích Vi.
– Được rồi mà, – Lăng Ba biết Thẩm Bích Vi ăn mềm không ăn cứng bèn mỉm cười dỗ dành, – Đây là bạn của ta, thường giúp đỡ ta, cô đừng có nghĩ vớ vẩn. Lại đây, ta cho cô xem cái này hay lắm…
Cũng thật khéo, đó lại là chữ của phụ thân Hoắc Anh Trinh, cho thấy Thẩm Bích Vi và hắn ta có duyên phận. Cô dẫn Thẩm Bích Vi đến xem chữ trên tảng đá, thái độ cực kỳ thành khẩn. Thẩm Bích Vi tuy không biết đó là chữ gì, nhưng nhìn thái độ của Lăng Ba cũng đã tỏ vẻ hài lòng. Thế nhưng, thoắt cái Bùi Chiếu đã lướt qua, chặn ngang đường hai người.
Lăng Ba không ngờ Bùi Chiếu còn có cái “nết” này, lập tức lườm chàng một cái sắc lẹm.
– Huynh làm gì vậy? – Cô nhìn Bùi Chiếu bằng ánh mắt khó hiểu.
Bùi Chiếu liếc nhìn tay Lăng Ba đang nắm tay Thẩm Bích Vi.
Thẩm Bích Vi rất cao, nhưng đó là khi so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khong-ga-cho-gio-dong/5198332/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.