Trong lúc đứa trẻ ăn bánh.
Bên ngoài tiệm đã xếp hàng dài dằng dặc, đều là người nghe danh tới ăn bánh xốt tương.
Cửa tiệm của ta lúc trước vốn được thiết lập là bán bánh nướng, không phải nhân thịt, cũng chẳng phải rau cải khô, mà lại là bánh nướng khô khan không thêm gì cả!
Ngày nhận tiệm ta đã không mấy vui rồi!
Cuộc sống của cái NPC này quả thực quá khổ đi.
Không được, phải cải thiện.
Nếu không, bản thân ta sẽ có ngày tự nghẹn chết mất.
Rất nhanh ta đã làm xong việc nghiên cứu thị trường.
Phố Thanh Hà nằm ở phía nam kinh thành.
Một đầu giao với đường lớn, đầu kia nối liền với bến tàu.
Ta xếp nó vào khu thương mại đầy hơi thở cuộc sống.
Văn có thể tiếp đãi văn nhân mặc khách, võ cũng có thể cho công nhân bến tàu ăn uống thỏa thích, lại còn có nhiều dân chúng nghe danh tới mua sắm nhu yếu phẩm hằng ngày.
Nghĩ như vậy, ta đã đổi mặt hàng kinh doanh chính từ bánh nướng thành bánh xốt tương.
Cũng là món ăn ngon được làm từ bột mì.
Khác với bánh nướng khô khốc, cắn một miếng là vụn rơi, có thể nghẹn chết người.
Bánh xốt tương màu sắc tươi sáng, hương thơm nức mũi, cắn xuống một miếng ngoài giòn trong mềm, hương vị lưu lại nơi đầu lưỡi.
Quét lên nước tương bí truyền của ta, cắt thành miếng nhỏ gói trong giấy dầu cũng tiện mang theo.
Là một sản phẩm ngon bổ rẻ, phù hợp cho mọi lứa tuổi cả già lẫn trẻ.
Mở toang cánh cửa gỗ ra, bên ngoài đã xếp thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khoi-lua-cay-mat-nguoi/5212530/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.