Người ta xuyên sách toàn là nữ chính.
Kém hơn chút cũng thành nữ phụ độc ác.
Chỉ có ta, xuyên thành một NPC chẳng hề quan trọng.
Ở trên con phố Thanh Hà náo nhiệt, bán bánh nướng!
Ngày đầu tiên xuyên tới, ta vô cùng mơ hồ.
Việc buôn bán ảm đạm, ba cái bánh ta tự ăn hết hai, mắc nghẹn muốn chết.
Ngày thứ hai xuyên tới, vì quá dở, ta cải thiện công thức, chuyển mặt hàng kinh doanh thành bánh xốt tương.
Bánh xốt tương màu sắc tươi sáng, hương thơm nức mũi, giòn tan rôm rốp sau khi ra mắt đã vô cùng nổi tiếng.
Thậm chí còn đón một đợt cao điểm mua sắm.
Nhưng vì kinh nghiệm chuẩn bị chưa đủ, làm bánh quá ít nên ta phải đóng cửa sớm.
Ngày thứ ba xuyên tới, đúng lúc ta chuẩn bị đủ hàng, định bụng tại con phố Thanh Hà này làm nên đại nghiệp.
Ta lại gặp được Bùi Cảnh Hành.
Con đường lát đá sau đêm mưa toàn bùn đất.
Ta vừa đẩy cửa sổ gỗ, đặt những chiếc bánh nóng hôi hổi lên mặt bàn.
Liền thấy trước quầy của mình hình như có một người đang nằm.
Một thiếu niên gầy gò nhỏ thó, thoi thóp nằm trong vũng bùn.
Cả người bị nước bùn dầm đen, trên khuôn mặt trắng nõn đầy rẫy vết thương.
Trông như sắp chết giấc…
Ta đứng dậy định bước tới xem, lại bị Xuân Nương ở quầy đậu phụ bên cạnh ngăn lại:
“Ở kinh thành, những kẻ dưới tầng đáy như chúng ta, điều nên ghi nhớ nhất là: nhiều chuyện không bằng bớt một chuyện.”
“Đúng thế, loại người này, ta thấy chưa tới trăm thì cũng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-ay-khoi-lua-cay-mat-nguoi/5212529/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.