Việc đã đến nước này, kỳ thật Sở Hà có rất nhiều lời muốn nói để giải thích nhưng lại chẳng thể mở miệng nói được câu nào, bởi vì những lời cô vừa nói, đều là những chuyện anh đã làm, bất luận là xuất phát vì điều gì, bất luận là vì nguyên nhân gì, tất cả đều là những chuyện đã xảy ra.
Lần đầu tiên anh nhận ra, giải thích cũng có lúc không còn tác dụng, cho dù anh có nói với cô hàng nghìn lần “anh yêu em” cũng không bằng nụ cười lạnh ngày ấy và một lần xoay người không quay đầu nhìn lại.
“Sở Hà, chúng ta đến đây thôi nhé.”
Anh nghe thấy tiếng An Nại, giọng cô rất nhỏ, nhưng lại nghe thấy vô cùng rõ ràng, cô dùng một câu trần thuật dạng khẳng định, cô nói chúng ta kết thúc thôi.
Những ngày tháng tươi đẹp vừa qua trong lòng anh lại là khoảng thời gian cô trả thù sòng phẳng.
Trả thù xong rồi thì cô có thể đơn phương nói chấm dứt.
Sở Hà biết bản thân có một tật xấu là thiếu kiên nhẫn, tính khí ương ngạnh, nếu có ai đó trêu đùa anh như vậy, anh hận không thể giết chết đối phương, nhưng khi người đó lại là An Nại thì anh lại có cảm giác cơn bão táp này càng mạnh hơn bao giờ hết.
Anh biết là đáng đời, cho nên bất luận An Nại làm gì, anh cũng chẳng sợ cô đâm một cái vào ngực anh, cũng không sao. Cô trêu đùa anh cũng được, trả thù cũng được, bất luận là vì cảm xúc dồn nén bấy lâu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nai-ha/3292428/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.