“Ba ba ma ma không cãi nhau, con có một gia đình ấm áp……” Đặc biệt là câu cuối cùng, Đoàn Đoàn hát đến hai lần.
Tất nhiên cô sẽ không cãi nhau với Sở Hà, bởi vì cô sẽ không cùng anh tạo thành gia đình của Đoàn Đoàn.
An Nại hạ mắt xuống, giữa cổ họng có chút nghẹn ngào khó chịu, cô vốn định chào tạm biệt Đoàn Đoàn thật vui vẻ nhưng khi nhìn vào đôi mắt đáng yêu kia thì một câu cô cũng không nói nên lời, cô tuyệt đối không muốn Đoàn Đoàn phải khóc, nhưng cô và Sở Hà đã chọc thủng tầng giấy mỏng manh cuối cùng giữa hai người họ……
Đoàn Đoàn hát xong liền nghển cổ lên nhìn cô, trưng ra vẻ mặt muốn được khen ngợi.
An Nại cúi người xuống đỡ cánh tay Đoàn Đoàn ôm bé con ngồi lên đùi mình:“Con hát hay lắm, là ba ba con dạy à?”
“Ừm, ba ba dạy con hát đấy.” Ngồi trên đùi cô, Đoàn Đoàn vui vẻ gật gật đầu thật mạnh, cu cậu cúi đầu nghịch mấy ngón tay bé xíu của mình:“Ba ba dạy con, vẽ này, hát này, tắm này, mặc quần áo này, còn kể chuyện cổ tích nữa……”
“Con giỏi nhất!” An Nại nhéo hai má Đoàn Đoàn, hai cái má bánh bao thật mềm, xờ thích chết được.
“Con… ba ba con là giỏi nhất!” Đoàn Đoàn vội vàng nói xong thì cọ người vào lòng An Nại, nói:“Ma Ma, ma ma cũng dạy con hát một bài đi.”
“Được.”
Sau khi về nhà, An Nại dạy bé con bài hát ‘Chuột vàng Pikachu’ [1], bởi vì bài hát này không có quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nai-ha/3292429/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.