An Nại vừa dứt lời, cả phòng khách yên lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim đồng hồ chạy tíc tắc trên tường.
Tôi không muốn kết hôn với anh……
Cô chỉ nói một lần, nhưng câu nói ấy lại dường như bị phản xạ liên tục trong phòng khách rộng lớn, vang dội bên tai anh không ngừng.
Sở Hà nắm chặt tay, anh rất muốn đấm lên vách tường một cái nhưng lại sợ đánh thức Sở Đoàn Đoàn đang ngủ phòng bên nên cuối cùng cũng không ra tay, chỉ đành thả lỏng ngón tay mà nhấn thật mạnh lên mi tâm của mình……
Thì ra khi con người ta đang trong trạng thái tràn ngập nhiệt huyết mong đợi, thì lời từ chối lại khiến người ta khó chịu đến vậy, nó giống như một thùng nước lạnh trộn lẫn cả băng đá dội thẳng từ đỉnh đầu xuống, cuốn trôi tất cả mọi thứ của anh…… Không còn hy vọng gì nữa. Sở Hà biết, đối với An Nại mà nói, anh chính là thằng khốn nạn, khi cô cần anh nhất thì anh không thèm quay đầu nhìn lại mà đi thẳng, anh biết rõ cô luôn cố gắng, vậy mà lại ép cô sinh con ngay khi cô đang tập trung cho kỳ thi đại học quốc gia.
Bọn họ…… cái đêm mà có Đoàn Đoàn ấy, thì An Nại vẫn chỉ là một đứa trẻ vị thành niên, nhưng anh thì không phải nữa.
Anh là một người trưởng thành có lý trí có nhận thức, anh vẫn biết, một khi An Nại sinh con, thì cả đời này của cô sẽ mang tiếng xấu là nữ sinh chưa học hết cấp ba chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nai-ha/3292427/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.