Trình Dao Dao nói chuẩn. Chưa ăn cơm xong, nhà sát vách đã náo loạn rồi.
Tiếng đập cửa vang lên ngoài cổng nhà Tạ, thím Ngân Quế ồn ào: “Tạ Chiêu, Tạ Chiêu mau tới đây!”
Một bàn đồ ăn nóng hổi, Tạ Chiêu vừa ăn được một nửa. Tạ Chiêu đặt đũa xuống muốn đứng dậy, Trình Dao Dao nói: ‘Đừng để ý đến bọn họ.”
Tạ Chiêu nói: “Anh đi một lát rồi quay lại ngay.”
Trình Dao Dao trừng hắn. Tạ Chiêu không dám động, hắn nhìn bà Tạ.
Trình Dao Dao tức giận: “Em nấu nhiều món như vậy, anh ăn xong rồi đi!”
Bà Tạ khuyên nhủ: “Dao Dao, cháu để Chiêu ca nhi đi đi, hôm nay là Tết Đoan Ngọ, không thể quấy rầy nhà thím Ngân Quế được.”
Trình Dao Dao nghe vậy thì nghĩ nghĩ, lúc này cô mới đồng ý.
Tạ Chiêu khoác áo cầm đèn pin ra ngoài, hắn đóng cửa sân lại. Âm thanh ồn ào ở nhà bên cạnh vang lên không ngừng, Tủng Tủng và mấy con chó khác sủa gâu gâu, trong không gian yên tĩnh cực kỳ chói tai.
Năm nay nhờ phúc nhà trồng nhau, các gia đình trong thôn Điềm Thủy có thể đón một cái Tết vui vẻ, lúc này họ lại nghe thấy tiếng mở cửa liên tục, mọi người đều chạy ra cửa xem náo nhiệt.
Thức ăn trêи bàn nóng hổi nhưng lực chú ý của mọi người đều chuyển sang nhà thím Ngân Quế.
Bà Tạ múc một bát canh cho Trình Dao Dao: “Dao Dao, mẹ kế của cháu luôn như thế… Bố cháu không quản sao?”
“Tình huống trong đó rất phức tạp, một hai câu không nói rõ được.”
Trình Dao Dao nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-yeu-kieu-nam-70/1417915/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.