Sau trận tuyết rơi đó, cuộc sống dường như trở lại trạng thái ban đầu, mặt đất sạch bong, chẳng còn dấu vết của những bông tuyết.
Thông báo xử lí vụ ẩu đả cũng dần dần bị các tấm áp phích khác che đi. Các sinh viên từ các chuyên ngành khác nhau lần lượt bước vào kỳ thi hàng tháng, về cơ bản cũng không có ai quan tâm đến nó nữa.
Câu chuyện bị chìm còn nhanh hơn Trang Lộ tưởng tượng.
Nhưng Trang Lộ cảm thấy như có một cái gai đâm vào lòng mình, cây gai này làm nàng đứng ngồi không yên ngủ nghỉ không xong. Nàng càng không muốn nghĩ đến nó, nó càng phải chứng minh sự tồn tại của mình. Lúc đọc sách chuyên ngành, giữa những hàng chữ đều là hai chữ—— "trai tồi" to lớn.
Cơn tức này cuối cùng lên đến đỉnh điểm khi nàng thi xong môn chuyên ngành cuối cùng, thấy Chương Khôn Vinh vẫn tôi bạn bạn tôi với người anh em cao to của mình ở căng tin.
Có vài người sẽ suy ngẫm, sẽ hối hận, sẽ nuối tiếc, ấy vậy cũng có rất nhiều người họ xem thường, họ dửng dưng, họ cho nó chìm vào quên lãng.
Cũng giống như việc bạo lực học đường, khoảng thời gian đó sẽ chỉ có người bị hại khắc ghi, thậm chí ảnh hưởng đến suốt cuộc đời. Còn kẻ bắt nạn sẽ chỉ tô đẹp cho chính mình ở quá khứ, thậm chí còn quên bẵng đi những việc làm xấu xa của mình.
Tưởng tượng đến đây, Trang Lộ cảm thấy nàng không nhịn được nữa, nàng chẳng còn biện pháp nào khác, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-nhan-noi-co-ay-yeu-tham-toi/3558835/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.