Tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương nhưng khiến tâm trạng tôi phấn khởi hơn bao giờ hết. Tôi ngồi không yên trên chiếc ghế, khiến Ren phải lừ mắt:
– Em cứ loi choi như thế, thể nào cũng bị hai người họ phát hiện.
– Em còn lo sao? Anh chọn vị trí quá đỉnh. Ngồi đây vừa là góc khuấtvừa thấy rõ bàn của họ. Anh là tuyệt nhất. – tôi liền cười toe toét nịnh nọt. Ren rõ ràng thích thú ra mặt.
– Em thích là được rồi. – hắn chậm rãi rót cho tôi một ít nước lọc. Tôi liền nhíu mày.
– Anh! Gọi rượu đi. Ngày vui như hôm nay phải uống rượu cơ! – tôi làm nũng, nũng qua nũng lại một hồi, Ren liền chịu thua gọi một chai rượuvang.
Dạo gần đây tôi phát hiện, Ren ngoài đưa ra những yêu cầu vô lý vớitôi thì đặc biệt cưng chiều tôi mỗi khi tôi làm nũng… thế này thì hayrồi… cuối cùng cũng phát hiện ra điểm yếu của hắn!! Tôi tha hồ mà saikhiến nam thần!!! Tôi vui ra mặt, cười không ngớt! Hôm nay đúng là ngàyvui nha!
Ajita và Chito đang ngồi bên kia, ăn mặc như đang dự vũ hội, chậm rãi thưởng thức bữa tối sang trọng. Tôi và hắn bên này, thập thò lấp ló(thật ra chỉ có tôi thôi),chốc chốc tôi lại nốc rượu rồi cười sảngkhoái. Ren gọi cho tôi biết bao nhiêu là món ngon, hắn bảo bù lại chobữa trưa tôi gần như chưa ăn được gì.
Lời kể của Ajita.
Tôi và Chito sau khi dự lễ ở trường thấy đã trễ liền đến luôn nhàhàng dùng bữa tối. Tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845741/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.