Suốt đám cưới… đám cưới… ồ… đám cưới của chúng ta… đám cưới của chúng ta cái gì chứ! Tôi ứ thích!
Nếu rượu là do hắn chọn, vậy thì ắt những món này cũng là do hắnchọn. Nếu đã sớm có ý định cấm tôi ăn, thì ngay từ đầu đừng chọn nhữngmón tôi thích như thế. Nhìn xem… thức ăn mình thích ngay trước mắt màkhông được động vào thì phải làm sao?
Cả một bàn thức ăn ngon thế này mà hắn lại nói bữa tiệc này không cóđược ăn. Không ăn thì cả bàn này đem vứt hết? Ơ… nghĩ đến đây tôi càngđau lòng hơn. Đồng bào quần chúng nhân dân khắp nơi chịu đói vì thiêntai còn không có nắm cơm ăn, vậy mà ở đây, hắn lại ăn xài phung phí! Cóthấy mình đang rất bất công không?! Tôi là đang tức giận mà mượn danhngười khác để chửi mắng.
Cơ mà bây giờ còn đang là thời gian tôi thường ăn trưa… tôi rất đói. Là rất đói! Xin nhấn mạnh từ rất!
Ôi ôi xem đi… cơn đói đã ảnh hưởng như thế nào đến đại não của tôi! Thật là đau đầu.
Tôi cúi đầu trầm mặc. Hắn liền đưa cho tôi một cái bánh ngọt:
– Chịu thua em rồi. Ăn tạm đi.
Miệng tôi liền vô thức nở ra nụ cười. Hắn lại xoa đầu tôi.
Izumo từ xa tiến đến, liền nhìn tôi lườm lườm. Tôi cười khổ chào côta. Cứ nghĩ cô ta sẽ đi chỗ khác, ai ngờ lại bắt chuyện với tôi:
– Tôi cần nói chuyện với Ren một chút, cô không phiền chứ?
– Ừ./Không thích. – tôi và hắn nói cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845738/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.