– Từ khi bước vào khuôn viên biệt thự này, mọi phép thuật di chuyển hay tấn công đều không thể sử dụng, ngoại trừ người của gia tộc chúng ta ra.
Sau câu nói của cha Ren, không khí trong phòng trùng xuống. Sát khí bắt đầu lan tỏa. Ren và Ajita không hẹn đứng trước mặt tôi và Chito. Ajita nói:
– Chào ông.
– Chào cậu. Hình như cậu là giáo viên của chúng. Một giáo viên lại dẫn đầu đám học sinh của mình đột nhập vào căn phòng kho báu của một căn biệt thự? – ba Ren hơi tựa người vào cánh cửa, ông ta nhếch mép. Dù không muốn thừa nhận, nhưng nụ cười này quả thật có gì đó rất giống Ren… tất nhiên ông ta không thể đẹp bằng một nửa hắn, nhưng cũng không thể nói là xấu được.
– Chân thực mà nói, hôm nay tôi không đến đây dưới danh nghĩa một giáo viên. – Ajita vô cùng tự tin cười nửa miệng với ánh mắt lạnh lẽo.
– Hừm… – nụ cười trên mặt ông ta biến mất, ngay lập tức quay sang Ren đang đứng cạnh Ajita – Con lại dẫn cô bé xinh xắn này đến nhà ăn tối à?
– Não ông bị bẹp sao? Câu nói vô nghĩa đó cũng thốt ra được? – Ren lại tung ra một nụ cười khẩy gây mất máu gái nhìn… ặc ặc. Khốn khổ hơn nữa, tôi đang đứng nhìn hắn từ một bên. Tôi không biết mình bị kéo lên đứng cạnh Ren từ bao giờ, nhưng bây giờ thứ tôi thấy chính là khuôn mặt nghiêng nghiêng cười khẩy truyền thuyết. Đẹp trai quá a!!
– Mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845672/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.