Cơn gió nhẹ nhàng mang theo mùi hoa hồng ở sân sau trường thổi qua khiến tóc tôi hơi rối. Một bàn tay dịu dàng đưa lên vuốt tóc tôi. Tôi cứ nghĩ là Ren nên quay lại mỉm cười. Tất nhiên nụ cười trở nên gượng gạo khi người đang đứng trước mặt vuốt nhẹ mái tóc tôi lại có một đôi mắt tím buồn hút hồn.
Mép môi tôi ngay lập tức hạ xuống, theo phản xạ tự nhiên tôi né đầu ra lùi về phía sau vài bước.
– Tóc rồi rồi, tôi gỡ cho.
Ryuu không nhường nhịn tiếp tục lấn tới, tôi lùi một thì cậu ta tiến một bước… nhưng là bước dài gấp đôi tôi!
“Này!!! Ăn gian quá!! Ryuu cậu nghĩ cậu chân dài nên tỏ vẻ à?”
– Không cần. – tôi vội từ chối thành lời khi thấy cậu ta cứ liên tục áp sát mình.
– Nhưng tôi cần. Tôi cần lí do đó để chạm vào em. – Ryuu nói ra một câu đậm chất… ba chấm với khuôn mặt không cảm xúc, cũng không biến đổi lấy một cái, trong khi khuôn mặt tôi bối rối thấy rõ.
Ch… Chọt… chọt…?!! Tôi có cảm giác có ai đó đang chọt sau lưng mình.
Nhìn xung quanh mới thấy, tất cả mọi người đều đang nhìn tôi và cậu ta chằm chằm, nhưng là nhìn tôi với ánh mắt khinh miệt và tức giận, bên cạnh đó lại nhìn Ryuu với ánh mắt thèm khát và dịu dàng.
Công nhận một điều, hôm nay cậu ta rất đẹp trai. Mái tóc tím và làn da trắng hợp với áo lớp nền vàng cùng quần jean đen hơi ôm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845673/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.