Cảnh đẹp như vậy được ngồi đây cả ngày ngắm nó cũng được a. Nhưng tại sao tên này lại ở cạnh tôi như thế này?
Tôi khó hiểu nhìn hắn. Ren đáp lạnh:
– Cô nàng ngồi cạnh cô gọi mãi mà cô không chịu thức dậy phải đi gọi giáo viên, tôi nghe thấy nên đã lên xe vác cô xuống đấy.
Tôi chớp chớp mắt… sao tôi chẳng có cảm giác gì cả nhỉ? (tất nhiên rồi, cô nàng kia chưa kịp gọi Yuki đã bị Ren hớp hồn khi đã xuất hiện bên cạnh ngay khi xe dừng lại. Hình như… hắn phóng với vận tốc siêu thanh sang xe của Yuki chỉ để bế bổng cô nàng lên và giờ thì có giờ phút lãng xì mạn :3)
– Cám ơn.
Tôi thì thầm, ngồi thẳng dậy.
– Thế… trường mình đâu rồi?
– Đã đem hết vali, ba lô… về khách sạn rồi. Giờ thì chia nhóm hai người 1 WW, 1 DW đi tham quan vùng núi này tự do. Chiều tập trung lại đây. Đồ đạc của cô tôi đã nhờ Chito đem về khách sạn rồi. – hắn nói một lèo.
– Cám ơn.
Tôi ngượng ngùng nói khẽ. Ren đứng dậy đột ngột rồi nói:
– Đi thôi.
– Đi đâu? – tôi còn ngây thơ hỏi lại.
– Đi chơi. – hắn đáp gọn, mất kiên nhẫn, kéo tay tôi đi.
Hắn đưa tôi đến một ngôi chùa…
Đi dạo một vòng quanh chùa, tôi phát hiện một con đường nhỏ phía sau, dẫn lên một nơi cao hơn. Tôi kéo hắn trèo lên cùng với sự tò mò.
Đi một khoảng, chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845543/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.