– Cho tôi ngủ đi mà… – tôi than thở khi cảm giác ai đó đang lay người mình, trở mình ôm gối ngủ tiếp, đang mơ màng thì…
– Yuki! Cô có dậy không hả? – Ren gằn giọng.
– Tôi muốn nghỉ học. – tôi lèm bèm, úp gối vào mặt ngủ.
– Nếu cô không dậy thì đừng trách tôi ác.
– Gì chứ? Tôi không quan tâm. – tôi đáp.
– Ồ… muốn tôi hôn cô à?
“Kịch, soạt, véo, rầm!” _ chuỗi âm thanh này là do tôi ngồi bật dậy, nhảy xuống giường, chạy như gió vào nhà vệ sinh và đóng cửa thật mạnh.
…
Tôi ngáp rõ dài. Ren ngán ngẩm lắc đầu:
– Con gái con đứa, không có chút ý tứ nào cả.
– Kệ tôi, đáng lý sáng nay cậu phải để tôi ngủ chứ! – tôi giẫm mạnh chân xuống đất. Là do ai chứ?
– Ơ cô muốn nghỉ học thật đấy à? – hắn ngạc nhiên.
– Ờ. – tôi đáp hờ hững, thực chất còn vế sau nhưng tôi lại không thể nói “Để cho cậu muốn tình tứ với cô ta thì cứ việc!”
Đấy tôi nói thì đố có sai, hay do cô ta ‘linh’ quá! Vừa mới nghĩ tới đã thấy cô ta chạy lại ôm lấy Ren. Khác với mọi hôm, Ren đẩy cô ta ra.
– Anh xin lỗi Izumo, anh đã nói chúng ta là không thể.
– Là tại con nhỏ này đúng chứ? – cô ta lườm tôi.
– Không phải! Là do anh không yêu em. – hắn nhíu mày.
– Nói dối! Em không tin! Tất cả là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/my-devil-dont-go/2845539/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.