Chương trước
Chương sau
Tôi nhìn vẻ mặt tức tối của Trần Xuyên, nói từng chữ một: “Vì vậy anh yên tâm, lần này em nhất định sẽ để họ bồi dưỡng thêm tình cảm, tuyệt đối sẽ không để anh khó chịu nữa!”

 

“An ủi” Trần Xuyên xong, tôi quay về phòng ngủ nghỉ ngơi.

 

Đêm đó anh ta một mình uống rượu đến nửa đêm.

 

Trần Xuyên không phải người chậm chạp, chúng tôi đều từ tầng lớp thấp nhất cố gắng vươn lên nên đương nhiên hiểu rõ đối phương đều không ngốc nghếch cũng không đơn thuần.

 

Tại sao tôi lại giả vờ ngốc nghếch, anh ta chắc hẳn phải rõ.

 

Nhưng quả đắng là do chính anh ta gieo, có khóc cũng phải nuốt xuống.

 

Theo dõi camera ba ngày, tiếng ho của Nữu Nữu ngày càng thường xuyên, lúc đầu còn thấy mẹ chồng xông hơi cho nó.

 

Sau đó nghe theo lời hàng xóm, bà ta cho Nữu Nữu uống luôn viên nang cảm cúm dành cho người lớn.

 

“Làm bộ làm tịch cái gì, trước đây không có máy xông hơi có thấy đứa trẻ nào ho mà hỏng đâu.”

 

Cuối cùng Trần Xuyên cũng không ngồi yên được nữa, anh ta gọi điện về nói với mẹ mình đừng có tùy tiện cho con uống thuốc.

 

Mẹ anh ta lập tức nổi đóa: “Giám sát tôi đấy à, không tin tôi thì sao anh không dẫn con đi đi?”

 

“Có nghe trong video ngắn nói không, bố mẹ nuôi con cho anh là tình cảm, không nuôi là bổn phận...”

 

Trần Xuyên hạ thấp âm lượng điện thoại, quay người vào ban công, rồi đóng cửa ban công lại.

 

Trốn tôi.

 

Được thôi, tôi khỏi phải trốn anh ta nữa.

 

Tôi thoải mái nghe điện thoại của mẹ, bảo mẹ cứ chơi cho đã rồi hẵng về.

 

Tôi nói Trần Xuyên đang nghỉ phép, có thể trông con, mẹ tôi tin ngay, lập tức hẹn bạn bè cũ nói tranh thủ đi Thành Đô ăn lẩu.

 

8.

 

Trần Xuyên và mẹ anh ta cãi nhau rất gay gắt, nhưng theo như tôi biết về anh ta thì có lẽ chỉ mình mẹ anh ta nói nhiều thôi.

 

Dù sao thì từ bé anh ta đã bị dạy rằng cãi lại là bất hiếu.



 

Là con trai cả trong nhà, không được chiều chuộng như em trai, chỉ có thể ngoan ngoãn để lấy lòng.

 

Vài ngày sau, tài khoản mạng xã hội của mẹ chồng liên tục đăng những video ngắn đã qua chỉnh sửa.

 

Trong video trông có vẻ yên bình bao nhiêu thì trong camera Nữu Nữu lại bị bỏ mặc bấy nhiêu.

 

Trong video: “Mới đi hái nấm cùng hội chị em, mọi người thử đoán xem có độc không nhé?”

 

Trên màn hình giám sát, Nữu Nữu đang ăn que cay và uống nước lạnh.

 

Trong video: “Tự tay nấu một bàn đầy thức ăn, đợi con trai út dẫn bạn gái về, mọi người xem mâm cơm này có ra gì không?”

 

Trên màn hình giám sát, Nữu Nữu đang khều khoai lang ra khỏi lò.

 

Có lẽ khoai lang chưa chín, Nữu Nữu lại chạy qua bàn, bám vào mép bàn với tay lấy thức ăn, có lẽ con bé đang cố gắng với tới một đĩa tiết canh.

 

Trần Xuyên hoảng hốt, anh ta vừa dán mắt vào màn hình giám sát, vừa cầm điện thoại của tôi gọi cho mẹ anh ta.

 

Mẹ anh ta đang tạo dáng để quay video, trực tiếp cúp máy cuộc gọi của anh ta.

 

“Tự tay nấu một bàn đầy thức ăn, đợi con trai út dẫn bạn gái về, mọi người xem mâm cơm này có ra gì không?”

 

Bà ta quay lại đoạn video đó một lần nữa, giữa chừng điện thoại lại reo inh ỏi, bà ta không kiên nhẫn mà cúp máy.

 

Tôi nhắc Trần Xuyên, trong video có thể nói chuyện trực tiếp.

 

Nghe vậy, Trần Xuyên bật tính năng này lên, gọi to với mẹ mình: “Mẹ đừng quay nữa, trông cháu đi.”

 

“Nữu Nữu, đừng bám vào bàn nữa!”

 

Mẹ chồng giật mình vì tiếng nói của Trần Xuyên, tức khắc thay đổi sắc mặt.

 

“Giật hết cả hồn, lại phải quay lại từ đầu.”

 

Vừa nói vừa đánh vào tay Nữu Nữu: “Chờ chút nữa rồi ăn, người chưa đến đâu đấy.”

 

Nữu Nữu vùng vẫy, túm một cái thật mạnh, cả đĩa tiết canh bị kéo đổ tung tóe.

 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.