“Từ hôm nay, con sẽ theo bà nội về quê, bà nội giỏi nuôi con nhất mà, theo bà nội thì con sẽ có rất nhiều đồ ăn vặt ngon, con có vui không?”
6.
Tôi vừa dứt lời, ba người đối diện đều ngây ra.
Đến cả nằm mơ bọn họ cũng không bao giờ ngờ rằng tôi, người luôn lo lắng cho con, lại đồng ý với đề nghị của mẹ chồng.
Mẹ chồng luống cuống liếc nhìn sắc mặt của tôi, không phân biệt được thật giả lại nhìn sang Trần Xuyên.
“Chắc chắn Tiểu Xuyên sẽ không nỡ đâu, phải không?”
Nhưng trước đây, Trần Xuyên vì nắm thóp tôi mà từng nói rằng chỉ cần tôi đồng ý để con về quê, anh ta sẽ không phản đối.
Lúc này, Trần Xuyên nhìn Nữu Nữu với vẻ mặt đau lòng, nhất thời không biết phải nói gì.
Bị kẹt vào thế khó rồi phải không, vậy thì phải xuống nước với tôi thôi.
Tôi cong môi, lắc lắc điện thoại trước mặt họ.
“Vé đã đặt rồi, hiệu suất của em thế nào?”
Nữu Nữu sụp đổ, khóc nức nở đòi bà nội ở lại thành phố cùng nó.
Những chuyện tiếp theo là mâu thuẫn của gia đình họ.
Tôi xách túi, bước những bước chân nhẹ nhàng ra khỏi phòng bệnh đang hỗn loạn kia.
7.
Cuối cùng, Nữu Nữu bị bà nội đưa về quê.
Nghe nói ngày hôm đó con bé ôm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-tinh-trong-hon-nhan/3631110/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.