Khi tôi đến bệnh viện, Nữu Nữu đã được xông hơi, hô hấp đã trở lại bình thường.
Trần Xuyên và mẹ anh ta cũng đã bình tĩnh trở lại.
Trần Xuyên bình tĩnh nói: “Không có gì nghiêm trọng đâu, chỉ là lúc đó quên mất nhà mình có máy xông hơi thôi.”
“Con bé thường xuyên bị như vậy mà. Mẹ xông hơi cho nó một cái là khoẻ rồi.”
Nghe anh ta nói vậy, tôi hiểu ngay.
Chắc chắn anh ta sợ tôi trách mẹ chồng vì đã không chăm sóc tốt cho cháu, nên đã nói bóng nói gió rằng khi mẹ tôi chăm cháu thì nó cũng thường xuyên bị bệnh như vậy.
Anh ta che giấu như vậy, chắc chắn là mẹ chồng đã không nghe theo lời dặn của bác sĩ, cho con bé ăn những thứ không nên ăn.
Nói xong, Trần Xuyên cảnh giác nhìn tôi, sợ tôi sẽ truy hỏi đến cùng.
Nữu Nữu cũng lo sợ nhìn tôi.
Tuy nhiên, tôi không còn căng thẳng như trước để tìm hiểu xem con bé bị dị ứng với cái gì nữa.
Mà nghe xong lời anh ta nói, tôi dừng chân ngay lập tức, thậm chí còn không bước vào phòng bệnh.
“Nếu đã không sao thì lo lắng hốt hoảng gọi em đến làm gì? Công việc của em vẫn còn chưa xong, không sao rồi thì em về công ty trước đây.”
Trần Xuyên sững sờ, ngẩng đầu nhìn tôi với vẻ không thể tin nổi.
“Sao? Còn chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-tinh-trong-hon-nhan/3631108/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.