Khương Ngâm mơ mơ màng màng tỉnh dậy mấy lần, nhưng bởi vì vẫn luôn không nghe thấy chuông báo thức nên cô lại yên tâm to gan mà ngủ tiếp.
Cho đến khi cô ngủ đến mức không thể ngủ nữa, nhưng vẫn không nghe được tiếng đồng hồ báo thức, cô mới thoáng cảm thấy có chỗ nào không đúng.
Cánh tay cô vô thức sờ sang phía người bên cạnh nhưng kết quả lại là trống không.
A, Doãn Toại đã dậy rồi.
Khương Ngâm dụi dụi mắt, đưa tay tìm điện thoại ở trên tủ đầu giường, ấn mở để xem thời gian.
11:23
Khương Ngâm kém chút nữa còn tưởng rằng mình bị hoa mắt.
Cô ngồi bật dậy trên giường, phát hiện Dương Thư đã gửi cho cô rất nhiều tin Wechat, từng tin từng tin lần lượt từ trên xuống dưới.
【 Chị em, tớ có nên nói một tiếng chúc mừng với cậu không? 】
【 Nhưng mà hai người các cậu trực tiếp chiến đấu đến mức ngày hôm sau phải xin nghỉ phép không đi làm, có phải cũng quá mức kịch liệt không?! 】 【 Thật sự không nghĩ tới, ông xã nhà cậu có chút lợi hại nha (/ ngón tay cái) 】 【 Quay trở lại chủ đề chính, tối hôm qua cậu thật sự là người chủ động sao? 】
Khương Ngâm nhìn thấy những lời này liền đau cả đầu, tại sao lại như vậy chứ?
Không phải cô đã đặt đồng hồ báo thức rồi sao?
Cô ấn mở Wechat của Doãn Toại, do dự một lúc, sửa lại biệt danh của anh trước, mới hỏi: 【 Anh tắt đồng hồ báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-do-du-do/2518961/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.