Nhìn thấy dòng chữ đằng sau bức ảnh, Khương Ngâm vô cùng sửng sốt.
Rõ ràng trước đó Doãn Toại còn tỏ ra hờ hững, lạnh nhạt với cô mà, sao lại giấu ảnh của cô, còn viết một câu như vậy?
Lẽ nào, anh đã thích cô từ lâu rồi?
Nhưng nếu đúng là như vậy thì tại sao thời đại học, lúc cô theo đuổi anh, anh lại không đồng ý?
Cho dù lúc đó anh chưa nhận ra bản thân đã thích cô, nhưng sau đó thì sao, vì sao anh không chủ động đi tìm cô?
Khương Ngâm càng nghĩ càng thấy hoang mang, chuẩn bị đi tìm Doãn Toại để nói chuyện rõ ràng, muốn một lời giải thích.
Cô cầm tấm ảnh đi ra khỏi thư phòng, mở cửa phòng ngủ chính ra.
Doãn Toại vừa tắm xong, lúc này anh đang lau tóc, bước ra từ phòng tắm, trên mái tóc và cơ thể vẫn còn đọng lại chút hơi nước, ngũ quan anh tuấn, màu da trắng sáng.
Chợt anh nhìn thấy Khương Ngâm, đang định mở miệng nói chuyện, đối phương đã quơ quơ một tấm ảnh trước mặt anh, đôi mắt đẹp nheo lại: "Ông xã?"
Thân hình Doãn Toại cứng đờ, thấy cô lật mặt sau của tấm ảnh lại, chỉ vào dòng chữ trên đó: "Anh giải thích một chút?"
"..."
"Sao em tìm được cái này thế?" Doãn Toại im lặng một lát, lúc nói chuyện vẫn rất bình tĩnh, anh vén chăn lên, ngồi dựa vào đầu giường.
Khương Ngâm đi theo sau, ngồi khoanh chân ở phía đối diện anh: "Nếu em không tìm ra cái này thì làm sao biết được ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muu-do-du-do/2518963/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.