Từ Nam Chung nói rất nghiêm túc, không hề có ý gì là đùa giỡn, tay anh sờ vào mái tóc mềm mại của cô, cảm thấy tóc hơi xù ra nên chỉnh lại cho ngay ngắn.
Thu Đường đang định ăn mì thì bỏ đũa xuống, muốn liếc Từ Nam Chung, lại nhớ ra tính anh là vậy, cô nói gì qua tai anh đều là nước đổ đầu vịt.
Nhìn chén mì được nấu rất bình thường, chỉ có nước mà không có thịt trước mặt, cô chỉ cúi đầu, yên lặng ăn.
“Thế nào?” Từ Nam Chung nhìn cô ăn chén mì mình tự làm, rất có cảm giác tự hào.
Thu Đường: “Dở.”
Từ Nam Chung: “Vậy để anh làm lại.”
Thu Đường không để ý tới anh, lại ăn thêm một miếng, liếc nhìn, “Không cần, anh có làm nữa cũng không ngon hơn.”
Tài nấu nướng của Từ Nam Chung chưa đến mức dở, thân là sếp tổng của tập đoàn Từ thị mà lại khom lưng chịu nấu mì cho cô ăn là hiếm thấy rồi. Thu Đường không yêu cầu quá nhiều, để anh không kiêu ngạo nên mới nói vậy thôi.
Từ Nam Chung tưởng là thật, định nấu lại nhưng chỉ thấy cô cứ tiếp tục ăn, anh đi không được mà đứng đó cũng không xong, chỉ đành đứng bên cạnh, một lúc lâu sau mới gượng gạo nói một câu: “Anh biết anh nấu ăn không ngon như Lâm Nhiên, nhưng sau này… anh sẽ cố gắng.”
Sau này chưa chắc Từ Nam Chung sẽ có đủ sự thú vị như cậu trai cún con kia.
Rất khó để chuyển từ một người đàn ông ba mươi tuổi chỉ tập trung sự nghiệp thành người nhiệt tình với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/muon-van-cung-chieu/1051886/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.